Rồi xong chuyện gì tới là phải tới.Có chơi có chịu.Có công khai thì không sợ phụ huynh.Quá dữ.Vừa kết thúc cuộc gọi tra khảo của hai bên cô và anh cũng nhức nhức cái đầu mà kéo nhau xuống phòng khách bàn kế tính toán sao cho nó hợp lí mà đối phó hai nhà hai bên sao cho giảm bớt tổn thất lực lượng cho cả hai không thì toi thật.Sau một hồi lên kế hoạch vật vả gần hết buổi chiều.Cả hai quyết định ở đâu lực lượng đông đánh sau ở đâu ít đánh trước.Thế là buổi tối cả hai dã có mặt ngay ngắn trước nhà của mẹ cô đã có hình bóng hai người mang đầy bộ dạng tội lỗi đứng ngay ngắn trước cửa.Vừa mở cửa một cái là bà Mai đã sát khí đằng đằng muốn túm luôn đứa con gái guộc này đập cho một phát vì tội giấu diếm gia đình một chuyện quá hệ trọng.Trước giờ bà đã nghi ngờ từ lâu rồi nhưng cái con bé cứng đầu này thì cứ chối đay đảy làm bà cũng tạm tin nhưng ai ngờ nó làm cho bà một trận sốc tý ngất như thế này chứ ăn chơi tòi ra hậu quả chết dở.Nhưng mẹ chỉ là một phần phần lớn thử thách chết người vẫn còn nằm ở phía sau là anh hai cô.Vừa bước vào trong bếp đã thấy anh hai cô nhìn chằm chằm hai người muốn rớt hết cả tròng mắt ra chị dâu đành phải đứng lên giải vây cho mọi người.Không khí tạm thời ổn định thì anh lên tiếng
“ Con chào bác, em chào anh con là Hà Chung Thế Anh.Hôm nay con đến đây xin thưa chuyện với bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban-em-ve/3350174/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.