Cô cố gắng ăn hết được nửa bát cháo.Ăn xong thì Darius lại chạy sang đưa cho cô một ly sữa hạt.
“ Em cảm ơn anh.Khổ anh đã vất vả chăm Thế Anh lại còn thêm cả em nữa.Em không còn biết thế nào nữa ngoài cảm ơn anh.
“ Ôi trời ơi từ khi nào mà cô nói chuyện nghe văn vở thế.Sao cái lúc bỏ đi hành anh bị thằng khùng kia nó hành cho như cò hó thì chả thấy mày ló mặt về cho đời anh bớt khổ đi hả em? “ Darius trêu cô
“ Dạ vâng em hứa từ này trở đi em không như vậy nữa làm mọi người khổ vì em nữa.Em nói thật đấy.”
Darius thấy vô nói vậy thì cũng chỉ biết cười.Ngồi đợi cô uống nốt ly sữa nữa thì Darius cũng đi về.Sáng hôm sau cô cũng được xuất viện còn anh thì cũng được chuyển về phòng thường.Vì lượng công việc quá nhiều nên Darius đành phải bay về trước còn cô ở lại đợi tình hình anh ổn định hơn rồi cả hai sẽ bay về Hà Nội sau.
Trước khi đi Darius phải nản lại dặn cô với anh vài câu rồi mới yên tâm bay về“ Này thẻ của Thế Anh này.Em lấy mà đi mua đồ ăn thức uống cho hai đứa.Còn thằng Thế Anh ngoan đi lo mà nghe lời vợ.Vợ nói thì nghe đừng có bướng.Giờ anh nắm được bí mật nghìn tỉ trong tay nếu chú dám đuổi anh anh méc bố mẹ chú là chú teo đời.Haha bye hai đứa tự chăm nhau anh về đây.” Nói rồi Darius cũng chạy ra xe về
Cô chưa kịp trả lại thẻ của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban-em-ve/3335540/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.