"Chào em, em hãy cố gắng sống thật tốt nhé .Hãy cố gắng kiếm một người tốt hơn anh .Hãy cố gắng nuôi con đến khi nó trưởng thành, hãy cố gắng cười nhiều hơn nhé và hãy cố gắng quên anh đi như cách mà trước giờ em đã làm để có thể quên được anh ! Anh đi đây . Kiếp sau anh sẽ đến tìm em sớm hơn tất cả mọi người trên đời này, anh sẽ không bao giờ buông tay em như cách mà 13 năm trước em buông tay anh đâu .Anh sẽ trói chặt em bên người nhưng kiếp này có lẽ anh đánh mất em rồi !
Bóng dáng anh dần dần tan biến hòa vào màn đêm .Đứng một mình trong bóng đêm ấy người cô đau như muốn tan làm trăm mảnh trái tim như bị ai bóp nát không thể nào đập được nữa .Trong đêm tối ấy một tay cô ôm lấy ngực của mình một tay ôm chiếc bụng của mình mà kêu gào trong vô vọng dường như trong tiếng hét ấy chứa đựng bao nhiều sự ân hận mà cả cuộc đời này cô sẽ không bao giờ trả lại được .
"Ngọc Ngọc em tỉnh rồi à " Darius thấy cô có dấu hiệu tỉnh lại thì luống cuống chạy đến.
Cô khi nghe có tiếng người gọi mình thì bừng tỉnh .
"Thế Anh ! Thế Anh." Cô gọi tên anh trong vô vọng
" Không sao không sao Thế Anh qua cơn nguy kịch rồi .Chắc khoảng mấy tiếng nữa nó sẽ tỉnh thôi "
Cô nghe Darius nói vậy thì ổn định hơn không còn gọi tên anh .Ngược lại cô rất ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban-em-ve/3329649/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.