Đúng là một tuần trôi qua nhanh thật chẳng mấy chốc là hết . Lại đến đám cưới của con gái bác hai cô rồi .Nói thật thì nói cô cũng chả muốn đi một tý nào .Mỗi lần gặp cô bác hai thân yêu này cà khịa tại sao cô không lấy chồng tính ế chổng vó hay gì . Mặc dù lúc gặp con bác cũng bằng tuổi cô mà chưa có người yêu . Nhưng mà bác vẫn cà khịa .Eo ơi cứ nghĩ mỗi năm tết gặp bác cứ như ác mộng ấy . Giờ con bác lại cưới nữa thì đời cô xong . Nhưng đời không như mơ ghét thì vẫn ghét nhưng vẫn phải đi thôi haizzz số rồi . Thôi đã ghét rồi thì phải mặc thật đẹp để chặt chém cho bõ ghét hihi. Cô quyết định sẽ mặc một tông trắng luôn. Đến đám cưới cô nghĩ thật may hôm nay mình ăn mặc cũng ok quá đỡ quê .Nay đám cưới cô em họ này cũng sang trọng , lỗng lẫy quá trời .
- Ôi chao ! Minh Ngọc hả con .Nay sao đẹp vậy con . Đây đây người cô sợ nhất đã gặp rồi .Bác hai
- Dạ con chào bác . Ôi con bình thường vẫn vậy mà bác .Hihi
- Úi dời ơi may quá con bé Thúy nhà bác ấy may sao nó kiếm được thằng thiếu gia phố núi nhà giàu ơi là giàu đúng là số nó là số hưởng mà . Thôi để bác kêu nó kiếm cho con một mối nhá
- Dạ thôi bác ạ .Con cứ từ từ khi nào duyên tới thì mình chộp thôi
- Không sao đâu bác có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban-em-ve/2891420/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.