*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 27: Thời niên thiếu.
Thành Thanh Hoa là một trong những tòa thủy thành nhu mỹ nhất Phong Lâm quốc.
Sở dĩ gọi là thành Thanh Hoa, bởi vì địa phương này vì sứ Thanh Hoa mà có tên, nơi này dựa vào núi non, có khe suối chảy quanh, tất cả dòng sông lớn nhỏ trải rộng toàn thành. Tùy ý đều có thể nhìn thấy cầu đá bắt qua sông, dương liễu đón gió. Trên cầu người đi đường thong thả tới lui, dưới cầu thuyền Ô Bồng chậm rãi đung đưa, thời gian ở nơi này phảng phất như chậm đi rất nhiều. Mưa bụi nhàn nhạt vương vấn, chạm vào áo nhưng không ẩm ướt, dưới ánh mặt trời sóng gợn lăn tăn trên mặt nước, thuyền vẫn chậm chậm như thế, bóng ngược của thời không không ngừng biến ảo trên mặt sông.
Một nơi cổ xưa, mềm mại, thê mỹ.
Trên nóc nhà của một tửu lâu ngói xanh cạnh cầu, Tiên Quân đại nhân trường sam xanh nhạt đang nằm ở đó, cầm bầu rượu chầm chậm uống. Ánh mặt trời ấm áp chiếu trên người, vô cùng thoải mái. Thể chất của Tư Đồ Ngu khác với Mộ Dung Ly Túc, từ lúc chào đời nàng là thể cực dương hiếm thấy, cho nên ngày thường đều rất thích phơi nắng, tuy nói ánh trăng thuần âm linh khí có thể tăng cao tu vi của nàng, nhưng nàng vẫn cảm thấy ánh mặt trời càng thêm khiến người yêu thích, càng thân thiết hơn.
Chỉ là hôm nay, người đang phơi nắng tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-toi-la-lang-quan/1758289/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.