Cố Hàm Ninh trong lòng nhẹ giọng thởdài, bắt đầu hối hận vì xúc động mà nhận lời Triệu Thừa Dư, cô hơi cúiđầu, khóe môi lộ ra một tia cười nhạt, thoạt nhìn rất lễ phép lịch sự,thật ra trong lòng đang bắt đầu cảm thấy bực bội. Cô ngồi trên sô phađôi, Lỗ Tĩnh Nhã ngay ngắn ngồi đối diện cô, sự kinh hãi lúc vừa gặp đãbiến mất, cô ta ngồi một bên, bóc vỏ quýt, thoạt nhìn thảnh thơi hơn sovới Cố Hàm Ninh.
Cũng phải, Lỗ Tĩnh Nhã thường xuyên tới, mà hôm nay cô mới đến lần đầu, tự nhiên sẽ giống như một người khách xa lạ.
Phòng khách rất yên tĩnh, bọn họ coi như là những người khách đầu tiên, chủ nhà là cả nhà họ Lâm, ông ngoại bàngoại Triệu Thừa Dư đều không ở nhà, cả nhà bác hai của Triệu Thừa Dưvừa đến hầu như đi cả, chỉ còn lại Lỗ Tĩnh Nhã cùng theo tới, Lâm Thànhcũng đi tìm Lâm Chính rồi.
Ông bà ngoại của Triệu Thừa Dư đang đitản bộ ở công viên gần nhà, Triệu Thừa Dư đi đón ông bà rồi, mà Cố HàmNinh lại bị Lâm Nguyệt giữ lại, vốn là có ý tốt, nhưng khi Lâm Nguyệtvào bếp phụ giúp, sau đó nhà bác hai của Triệu Thừa Dư đến, Cố Hàm Ninhcảm thấy dày vò rồi.
“Hàm Ninh” Đang lúc Cố Hàm Ninh do dựkhông biết có nên ra ngoài hít thở không khí hay không, thì bên cửa đãvang lên giọng nói quen thuộc, cô thở phào, trên mặt nở một nụ cười nhẹ, đứng dậy, xoay người, Triệu Thừa Dư đỡ một bà cụ đi tới, đôi mắt sángngời nhìn cô thật sâu, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-toi-la-anh/3162071/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.