Edit: Truc VanBeta: Vi ViNgày hôm sau khi Triệu Thừa Dư trở về thành phố H, Cố Hàm Ninh chỉ gởi tin nhắn, thật không có đi tiễn.
Điều muốn nói đã nói, triền miên, nghiêm túc, đều đã nói vào ngày hôm qua rồi. Ông nội bà nội, ông ngoại bàngoại cô sớm nhắc tới muốn cô cùng đi ăn cơm, những ngày tiếp theo, cũng đã được lên lịch rồi.
Những ngày tiếp theo, làm cho Cố HàmNinh cảm nhận được cái gì gọi là “yêu xa”, hơn nữa, cô cảm thấy sâu sắc, cô và Triệu Thừa Dư hẳn là không thuộc cùng một biên giới, thời gianlàm việc và nghỉ ngơi không giống nhau.
Bốn chàng trai trẻ tuổi họp cùng một chỗ, bận rộn quả thực không biết đêm nay là đêm nào.
Ngay từ đầu, điện thoại thường gọi đikhông được nghe máy ngay. Sau đó, Cố Hàm Ninh bắt đầu chuyển sang gởitin nhắn, nhưng tin nhắn cũng thường thường không thể trả lời đúng lúc,thường xuyên đều là buổi sáng thức dậy, mở điện thoại di động ra, mới có thể xem được tin nhắn nửa đêm hoặc là rạng sáng được gởi tới. Càng vềsau, ngay cả tin nhắn cô cũng không dám gởi, chỉ là bị động hơi có chútdày vò, chờ Triệu Thừa Dư chủ động liên hệ với cô. Bởi vì có một lần,vào buổi sáng mở điện thoại di động ra trả lời tin nhắn cũ, bên kia rấtnhanh gọi điện trả lời tới đây, giọng cũng lơ mơ khàn khàn.
“Hàm Ninh. . .”
“Hôm nay thế nào tình sớm như vậy? Vẫn chưa ngủ sao?” Lúc ấy Cố Hàm Ninh có chút vui mừng.
“Tối hôm qua cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-toi-la-anh/3162019/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.