Edit: dieptu94Beta: Vi ViRốt cuộc Cố Hàm Ninh vẫn gọi cuộc điện thoại, ở lại ăn cơm tối.
Hiển nhiên tâm trạng Triệu Thừa Dư rất tốt, lại hát thêm hai bài dành cho Cố Hàm Ninh.
Cố Hàm Ninh cười đến mặt mày cong cong,vô cùng cổ vũ ra sức vỗ tay, chờ đến Triệu Thừa Dư để lại mic, đi vềngồi xong, liền dán sang, xòe ra, hơi chu môi cười: “Cậu xem, tay mìnhđều vỗ đến đỏ rồi!”
Triệu Thừa Dư cười, hai tay nắm tay Cố Hàm Ninh, cúi đầu hôn một cái trong lòng bàn tay cô.
“Cảm ơn cổ vũ!”
Cố Hàm Ninh mím môi cười đến vui sướng, mắt sáng lóng lánh, vô cùng đẹp mắt.
Triệu Thừa Dư nhìn mà đáy lòng khẽ run, thật muốn không để ý cảnh tượng, ôm Cố Hàm Ninh hôn một cái. . .
Mọi người đều là học sinh, dĩ nhiên làtheo chế độ AA (chia đều),hát xong, tìm một nhà hàng nhỏ ở gần đó ăncơm, vừa vặn thuê một phòng.
Cố Hàm Ninh quyết tâm sắm vai một cô gái nhỏ, mím môi cười yếu ớt, rúc vào bên cạnh Triệu Thừa Dư.
Triệu Thừa Dư săn sóc rót nước gắp đồ ăn, tầm mắt chỉ xoay quanh bạn gái và thức ăn.
Vốn cũng có người thì thầm muốn uống rượu, đáng tiếc bị mấy vị nữ sinh nhất trí phản đối.
Đợi lát nữa phải trở về nhà, đều là học sinh không giỏi uống rượu, uống đến khắp người mùi rượu, làm sao vào cửa?
Ăn xong bữa cơm, Cố Hàm Ninh phát hiện tầm mắt của Thẩm Điềm luôn vô tình hay cố ý trốn tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-toi-la-anh/3161987/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.