Edit: Ly LyBeta: Vi Vi“Triệu Thừa Dư! Em thích anh! Anh nóilớp mười anh đã thích cô ấy nhưng từ lớp bảy em đã thích anh! Em thíchanh còn nhiều hơn Cố Hàm Ninh! Em nghĩ anh chậm chạp, em tưởng anh chưahiểu tình yêu, cho nên em kiên nhẫn chờ anh, để bất kì khi nào anh quayđầu lại đều có thể nhìn thấy em! Triệu Thừa Dư, em không cam lòng! Rõràng em mới là người gần gũi với anh nhất, tại sao Cố Hàm Ninh không cần phải trả giá bất cứ thứ gì lại có thể chiếm được toàn bộ lòng anh?!”
Lỗ Tĩnh Nhã nhìn chằm chằm Cố Hàm Ninh, giống như muốn xông tới xé rách cô ra làm nhiều mảnh.
Cố Hàm Ninh nhăn mày, chịu đựng không mở miệng.
Triệu Thừa Dư cau mày, lạnh giọng nói:“Lỗ Tĩnh Nhã, từ trước đến giờ, anh chưa từng có ý gì khác với em. Tìnhcảm vốn không có đạo lý, không phải ai ở bên cạnh ai lâu hơn thì tìnhcảm sẽ thuộc về người đó! Anh thích Cố Hàm Ninh, thích đến có thể bấtchấp mọi thứ! Những lời này, anh chỉ nói duy nhất một lần, anh sẽ khôngthích em, cho nên em không cần tiếp tục lằng nhằng nữa! Nếu em bằnglòng, chúng ta vẫn có thể làm bạn bè đơn thuần, còn nếu em không muốn,thì có thể xem anh như người xa lạ!”
Triệu Thừa Dư nói xong, liền lôi kéo CốHàm Ninh đi, không có lòng dạ để ý tới Lỗ Tĩnh Nhã đang cắn môi, vẻ mặtkhông cam lòng, phẫn hận đứng kế bên.
Khuôn viên trường học đêm nay rất im ắng, giống như cố ý xây dựng không gian riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-toi-la-anh/3161968/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.