Edit: diệptử94
“Ai, mọi người từ từ nói chuyện, MiêuMiêu, cậu đi theo mình đi mua Oden (*) đi, không hiểu sao mình lại thấyđói rồi này!” Thịnh Mạn Mạn không nói hai lời liền đi qua kéo Thôi HàMiêu đi.
[(*) Oden: một món ăn cổ truyền của Nhật Bản, thường ăn vào mùa đông]
Phạm Ý Mân và Mạnh Khởi Đức sau khi chào hỏi với Cố Hàm Ninh liền quay về phòng ngủ.
Chỉ loáng một cái, trên con đường chỉ còn lại có ba người.
Cố Hàm Ninh nhìn khuôn mặt đang cười của Cao Thần, và Triệu Thừa Dư đang nhìn bản thân mình, không tỏ vẻ gì tự đánh giá.
Cao Thần cười bước gần đến đang muốn lên tiếng, Triệu Thừa Dư ở một bên nhìn Cố Hàm Ninh nói trước: “Cố Hàm Ninh…………..”
“Ừ?”
Cố Hàm Ninh khóe môi khẽ nhếch lên, ánhmắt trong trẻo thẳng tắp nhìn Triệu Thừa Dư, nhưng thực thế thì căngthẳng đến mức ngừng cả hô hấp.
Triệu Thừa Dư nhìn ánh mắt chăm chú củaCố Hàm Ninh, chợt trong lòng truyền tới một dòng khí nóng, vọt lên lòngcản đảm cậu khó khăn lắm mới xây dựng được, suýt chút nữa sụp đổ.
Triệu Thừa Dư mấp máy môi, miễn cưỡng kiềm chế tim đập kịch liệt.
“Cố Hàm Ninh………….mình, thích cậu……”
Cố Hàm Ninh thở ra một hơi, buông lỏngbàn tay nắm chặt, rũ mắt xuống che giấu vẻ mặt, nhưng nhịp tim tăngnhanh, chính cô cũng cảm thấy rất rõ ràng.
Triệu Thừa Dư thanh âm trầm thấp, lại có cường độ dễ làm cho người ta cảm thấy rung động, trong nháy mắt đốtcháy lòng dạ Cố Hàm Ninh tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-toi-la-anh/3161950/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.