Sau khi rời nhà Mạc Khiêm Vũ, Mục Nguyệt được tài xế Lâm đưa về nhà.
Mặc dù tâm trạng ngày hôm nay vui buồn đan xen nhưng cô vẫn không quên hôm nay là sinh nhật của dì Susan. Bà sống cùng với gia đình cô khi hai chị em Mục Nguyệt vừa mới lọt lòng. Hai chị em cô đều là do một tay bà nuôi lớn.
Với Mục Nguyệt, dì Susan không chỉ đơn thuần là một người làm, bà như người mẹ thứ hai của cô vậy. Thậm chí khi cô còn nhỏ, bà là người gần gũi với cô nhiều hơn cả mẹ. Mẹ thường hay lạnh lùng nghiêm khắc với Mục Nguyệt, nhưng dì Susan thì khác. Những lúc bị mẹ quở trách, bên cạnh cô sẽ luôn có dì Susan, dì ấy sẽ ôm cô vào lòng để vỗ về an ủi, dì sẽ làm bánh bao nhân thịt cho cô ăn mặc dù việc tìm mua nguyên liệu làm bánh bao theo cách của người phương đông là việc vô cùng khó khăn ở Canada.
Cả tuổi thơ của mình ngoại trừ cha mẹ, cô chính là yêu dì Susan nhất. Hôm nay là sinh nhật của dì, cô vĩnh viễn sẽ không quên.
Lấy giấy bút từ trong túi xách ra, Mục Nguyệt muốn nhờ tài xế Lâm đưa mình tới tiệm bánh ngọt. Cô sẽ mua tặng dì Susan một chiếc bánh sinh nhật thật lớn.
“Cô chủ nhỏ Mục, cô muốn tới tiệm bánh sao? Cô hỏi đúng người rồi, hôm nay tôi sẽ đưa cô tới tiệm bánh ngọt ngon nhất vũ trụ!!!”
(Ngon nhất vũ trụ? Tài xế Lâm, anh có nói quá không thế?)
“Không hề...sau khi cô dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-tinh-thu-3/2109960/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.