Đồng Đồng nghe tiếng đồ bị rơi vỡ thì lập tức chạy ra xem. Tuấn Kiệt đang ngơ ngác ngồi dưới sàn, xung quanh là mảnh vỡ của chiếc đĩa thuỷ tinh, khi thấy Đồng Đồng ra bé đột nhiên oà ra khóc.
"Bé Kiệt ngồi yên đó nha, mẹ bế con ra ngoài." Đồng Đồng bảo bé Kiệt ngồi im để tránh thằng bé bị mảnh vỡ làm bị thương.
"Có chuyện gì vậy?" Trịnh Trí Thành cũng đi đến hỏi.
"Em không cố ý, là đột nhiên thằng bé chạy tới ôm em nên em mới lỡ tay đẩy ngã nó rồi làm vỡ chiếc đĩa thôi." Triệu Tú Chi vội vàng đi đến bên cạnh chồng giải thích.
Trịnh Trí Thành nhìn vẻ mặt Triệu Tú Chi xong thì không nói gì nhưng anh lại đi đến xem bé Kiệt, hành động của Trịnh Trí Thành vô tình tránh đi làm cánh tay đang muốn nắm tay anh của Triệu Tú Chi dừng lại giữa chừng.
"Đồng Đồng, để anh giúp em bôi thuốc cho bé Kiệt." Trịnh Trí Thành ngồi xổm xuống xoa đầu bé Kiệt nói.
"À, vậy cảm ơn anh, em đi thu dọn mấy mảnh vỡ không thì lát lại có người giẫm trúng. Bé Kiệt để bác bôi thuốc cho con nhé, mẹ thu dọn xong sẽ vào với con." Đồng Đồng cười nói với thằng bé. Bé Kiệt hít hít mũi gật đầu.
Vì chỉ là vết cắt trong lòng bàn tay không sâu lắm nên Trịnh Trí Thành rất nhanh đã bôi thuốc xong cho bé Kiệt, thấy thằng bé cứ len lén nhìn Triệu Tú Chi nên anh cũng thấy có gì đó là lạ.
Tuấn Khải từ đầu tới cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-tien-dinh/2251314/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.