Lễ kết hôn nhanh chóng diễn ra, tuy gọi là lễ kết hôn nhưng thật ra chỉ có gia đình hai bên nói chuyện với nhau, giấy đăng ký kết hôn cũng chỉ có mình Đồng Đồng ký còn bên của Phương Tuấn Khải thì dùng con dấu đóng vào.
Sau khi tiễn ba mẹ mình ra về thì cũng đã tối rồi nên Đồng Đồng nhanh chóng trở lại nhà họ Phương.
“Đồng Đồng về rồi, đi theo mẹ. Mẹ đưa con đi xem phòng ngủ.” Trịnh Tố Hoa đứng dậy nắm lấy tay Đồng Đồng cười nói rồi dẫn cô lên lầu.
Đồng Đồng chỉ biết im lặng đi theo sau mẹ chồng, trong lòng cô bây giờ rất ngổn ngang: tuy nói là chỉ kết hôn giả, cha mẹ chồng không lâu nữa cũng ra nước ngoài nhưng gánh nặng của cô vẫn còn đó là người chồng đang hôn mê không biết khi nào mới tỉnh lại và đứa con chồng chưa gặp mặt kia nữa. Càng nghĩ Đồng Đồng càng hối hận tại sao mình lại đồng ý nhanh như vậy đây gọi là tự đào hố chôn mình mà.
Bà Trịnh biết cô con dâu này lo lắng chuyện gì nhưng nếu không bất đắc dĩ thì bà cũng không ra hạ sách này. Nhưng bà tin mọi chuyện sẽ ổn thôi, chỉ cần ba năm nữa cho dù Tuấn Khải có tỉnh lại hay không thì bà cũng sẽ giúp Đồng Đồng kết thúc cuộc hôn nhân giả đó.
“Đến rồi Đồng Đồng, con xem đi đây là phòng của Tuấn Khải đấy. Bây giờ con cứ dùng phòng này đi.” Bà Trịnh vừa mở cửa vừa quay ra sau cười với Đồng Đồng.
Đồng Đồng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-tien-dinh/2251280/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.