- Hú...
- Hú... hú...
Tiếng sói khi nãy còn cách khá xa, bây giờ càng lúc càng gần. Đoàn dân chạy nạn sợ hãi đến nỗi tay chân mềm nhũn.
Thật ra, biện pháp tốt nhất là mỗi nhà đi ra một hai thanh niên để cùng đối kháng với bầy sói. Nhưng Đào Diễn biết rõ, nếu anh đề nghị thì sẽ không có ai tán thành. Bởi khoảng thời gian qua, nhà họ Đào chỉ khiến dân chạy nạn cảm thấy kinh sợ chứ không có kính trọng. Nếu anh nói ra bất cứ điều gì thì họ cũng không tin tưởng, nên anh đành phải thôi.
Đào Diễn vừa tiếc nối vừa nắm chặt lấy thanh chuỷ thủ. Đào Toàn đứng cạnh bên cũng căng chặt cơ bắp. Tô Tịnh Y giữ kim châm ở giữa lòng bàn tay. Hoằng Hiên thấy anh chị đều đứng trước mặt mình thì vô cùng cảm động. Cho dù người thân ruột thịt trong gia đình cũng khó làm được như vậy, huống chi bọn họ vốn dĩ không phải.
Sát bên, Đinh Hoành giơ lên cán cuốc. Hai đứa con trai của ông cũng không dám phân tâm. Vợ ông vừa vỗ về đứa cháu nhỏ, vừa trấn an hai người con dâu. Việc quan trọng bây giờ là đồng lòng vượt qua khó khăn này.
Đống lửa vang lên vài tiếng tí tách. Từng đợt khói mỏng bay bay. Phía sau nó, ngay thời khắc này, từng đôi mắt xanh mượt phát sáng trong màn đêm đen dày đặc. Chúng di chuyển từ trong khu rừng, từ từ hướng về phía đoàn người.
Chẳng mấy chốc mà nơi này đã tích góp hàng chục đầu sói! Con số không ngừng dâng lên. Tất cả mọi người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-tai-sinh/533323/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.