“Thu này, mình thấy Long có vẻ thích cậu đấy. Cậu thấy được chứ?”
Đang đọc sách thì bỗng nhiên Nguyên thỏ thẻ bên tai làm Thu mất tập trung, cô dừng lại rời mắt khỏi trang sách đang đọc quay sang phía Nguyên. Nguyên nhìn chằm chằm vào Thu chờ đợi câu trả lời.
“Đã bao giờ cậu nghĩ sẽ có lúc cậu chết vì sự tò mò của chính mình không nhỉ?”
Thu hỏi cô bạn một câu chẳng liên quan như để đánh trống lảng.
“Mình nghĩ rồi nhưng chắc không chết trong tay cậu đâu. Cậu nói đi.”
Nguyên lay lay tay cô bạn nài nỉ.
“Mình không chắc nữa. Cậu ấy khó đoán lắm.”
Thu suy tư một lúc rồi mới trả lời mặt cho Nguyên đang rất nóng lòng. Thu đang hồi tưởng tưởng lại những ký ức kể từ khi hai người gặp nhau. Long có lúc rất gần gũi như một người bạn thân thiết rồi có lúc mất hút cả tháng trời không thấy tăm hơi, một tin nhắn cũng không nhận được, gần gũi rồi xa xôi như một áng mây trôi bồng bềnh trên bầu trời rộng lớn, không xác định điểm dừng và cũng không phương hướng.
“Vậy cậu nói cảm xúc của cậu đi để mình đoán cho chuyên gia tình yêu đó nha.”
Thấy Thu im lặng một lúc lâu Nguyên càng hỏi tới.
“Ai đời lại đi bái người chưa có lấy mảnh tình vắt vai về làm quân sư tình yêu nghe là biết ngày tháng đen tối của tình trường sắp bắt đầu.”
Thu cười khúc khích khi được dịp trêu cô bạn thân.
“Cậu thấy Hoàng thế nào? Mình thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3475639/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.