Chương trước
Chương sau
Khung cảnh ngọt ngào đang diễn ra trong phòng thì bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa, Lý Quế Vân từ ngoài bước vào nhìn thấy anh và cô đang âu yếm nhau liền khó chịu. Tạ Chiến Quân nhìn bà, anh hỏi:

- Mẹ ! Tại sao mẹ vào phòng con lại không gõ cửa?

Lý Quế Vân nhìn anh:

- Ơ hay! Con là con của mẹ thì có gì mà ngại chứ?

Sau đó bà nhìn sang Đường An Hy mà mỉa mai:

- Đúng là loại trắc nết, dám đến tận đây để dụ dỗ cả Tạ phủ này đúng là không biết điều mà.

Đường An Hy cúi mặt:

- Thưa bác! Cháu... I

Lý Quế Vân nhanh chóng cắt lời cô:

- Đừng lên tiếng ngụy biện ở đây, cô tưởng cô nói vài câu như thế tôi sẽ tin cô sao ? Haha cho dù cô có dùng mưu hèn kế bẩn gì để lấy lòng được tất cả mọi người ở đây kể cả lão phu nhân thì cũng không bao giờ được bước chân vào cánh cửa Tạ gia một cách đường hoàn đâu. Cô nên gạt bỏ những cái suy nghĩ đê hèn của mình đi.



Tạ Chiến Quân bên cạnh tức giận:

Mẹ đừng quá đáng như vậy! Là con đưa cô ấy về đây, là thím và bà nội muốn con đưa cô ấy về gặp mặt. Mẹ đừng nói những lời khó nghe như vậy có được không?

Lý Quế Vân khẽ cười:

- Thôi nào con trai, mẹ cũng chỉ nói những gì thích hợp với con người đê tiện như cô ta mà thôi. Con nói thím con bảo đưa cô ta về sao ? Đúng là giống nhau mà, đều là những kẻ lợi dụng mà thôi.

Tạ Chiến Quân khó chịu:

- Những lời nói của mẹ thật sự rất khó nghe, người của Tạ gia chúng ta chưa bao giờ coi thường người khác nhưng mẹ nhìn xem cách hành xử của mẹ như vậy là đúng hay sai? Những gì mẹ nói hoàn toàn không phù hợp với những thứ mẹ đang ăn diện trên người của mẹ.

Lý Quế Vân tức giận:

- Con......

Tạ Chiến Quân cắt lời:

- Con xin lỗi! Con ra ngoài đây!

Nói rồi anh kéo tay cô đi ra ngoài, Đường An Hy bị những lời nói vừa rồi làm cho cô suy nghĩ. Phải chăng anh và cô đến với nhau thật sự là sai trái.



Cả hai đi đến đại sảnh, lúc này cũng tầm hơn tám giờ. Các bật trưởng bối cũng đã đến đông đủ, lúc này Trịnh Thập Liên kêu gọi tất cả con cháu dâu rể của Tạ gia tập trung ra sân lớn nơi bàn thờ tổ được đặt ở giữa sân. Sau đó mọi người lần lượt sắp xếp theo thứ tự vai vế từ lớn đến bé. Trịnh Thập Liên là người đứng đầu Tạ gia nên bà đứng đầu tiên, phía sau là Tạ Đình Sâm và Lý Quế Vân. Kế đến là Tạ Bắc Thành cùng Trương Tôn Ny. Sau lưng hai người họ là Tạ Chiến Quân, bên cạnh anh có một chiếc gối quỳ trống. Kế tiếp là Lưu Hiến Thuấn và Tạ Mẫn Nhi. Phía sau lưng họ là họ hàng của Tạ gia, trong đó có Tần Nhược Ly.

Hôm nay là giỗ tổ nên mọi thứ được sắp xếp trang nghiêm, không khí vì thế mà thêm phần linh thiêng. Mọi người có mặt hôm nay ai ai cũng đều ăn mặc chỉnh chu cho phù hợp.

Đường An Hy đang đứng cạnh Tần Nhược Ly thì Tạ Chiến Quân đi đến nắm tay cô kéo cô đi vào nơi quỳ gần kế bên chỗ anh. Đường An Hy hỏi nhỏ:

- Này! Anh kéo em vào đây làm gì thế?

Tạ Chiến Quân bật cười:

- Đây mới là vị trí của em!

Đường An Hy nhíu mày:

- Nhưng mà như thế này không hay đâu ạ !

Tạ Chiến Quân nhìn cô:

- Chỗ này là bà bảo sắp xếp cho em đấy, ý bà đã xem em là người của Tạ gia, đã ngầm xem em là cháu dâu của bà rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.