Khung cảnh ngọt ngào đang diễn ra trong phòng thì bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa, Lý Quế Vân từ ngoài bước vào nhìn thấy anh và cô đang âu yếm nhau liền khó chịu. Tạ Chiến Quân nhìn bà, anh hỏi:
- Mẹ ! Tại sao mẹ vào phòng con lại không gõ cửa?
Lý Quế Vân nhìn anh:
- Ơ hay! Con là con của mẹ thì có gì mà ngại chứ?
Sau đó bà nhìn sang Đường An Hy mà mỉa mai:
- Đúng là loại trắc nết, dám đến tận đây để dụ dỗ cả Tạ phủ này đúng là không biết điều mà.
Đường An Hy cúi mặt:
- Thưa bác! Cháu... I
Lý Quế Vân nhanh chóng cắt lời cô:
- Đừng lên tiếng ngụy biện ở đây, cô tưởng cô nói vài câu như thế tôi sẽ tin cô sao ? Haha cho dù cô có dùng mưu hèn kế bẩn gì để lấy lòng được tất cả mọi người ở đây kể cả lão phu nhân thì cũng không bao giờ được bước chân vào cánh cửa Tạ gia một cách đường hoàn đâu. Cô nên gạt bỏ những cái suy nghĩ đê hèn của mình đi.
Tạ Chiến Quân bên cạnh tức giận:
Mẹ đừng quá đáng như vậy! Là con đưa cô ấy về đây, là thím và bà nội muốn con đưa cô ấy về gặp mặt. Mẹ đừng nói những lời khó nghe như vậy có được không?
Lý Quế Vân khẽ cười:
- Thôi nào con trai, mẹ cũng chỉ nói những gì thích hợp với con người đê tiện như cô ta mà thôi. Con nói thím con bảo đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so-huynh-emm/3646713/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.