Tối hôm đó Đường An Hy ngồi thừ người trong phòng, cả ngày hôm nay cô chật vật ở bên ngoài để tìm trọ mới. Cô suy nghĩ đến việc này từ trước nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy. Vốn định đợi dì Trần quay lại để cảm ơn dì ấy một tiếng rồi mới rời đi nhưng có lẽ không thể rồi.
Thu xếp đồ đạc cho vào chiếc ba lô nhỏ, quần áo của cô không nhiều đa số là tài liệu học tập mà thôi. Cuộn mình trong chăn nhớ lại những gì Tạ Chiến Quân đã dành cho cô trong lòng bỗng nhiên bồn chồn khó chịu. Cô không muốn báo cho anh biết mình sẽ chuyển đi vì cô thừa biết anh sẽ không đồng ý. Thà im lặng mà rời đi như thế này có lẽ sẽ tốt hơn. Mặc dù tự nhủ lòng rằng không được có tình cảm với con người tên Tạ Chiến Quân nhưng trái tim của cô vẫn len lỏi đâu đó hình bóng của Tạ Chiến Quân. Những gì Tạ Chiến Quân đối với cô dần dần trở thành một thói quen khó bỏ. Cái thứ tình cảm mà Đường An Hy nghĩ rằng sẽ không xảy ra vậy mà hiện tại nó chính là đang tiến lại gần cô.
Tiếng thở dài vang lên trong vô thức, những lần Tạ Chiến Quân dịu dàng với cô lần lượt hiện lên trong tâm trí cô như thước phim tua chậm. Bất chợt đôi mắt nhoè đi, sóng mũi cay xè sau đó là tiếng nấc nghẹn phát ra trong căn phòng rộng lớn. Đường An Hy đã cố gắng nhưng không thể nào ngăn được bản thân yếu mềm, cô vô dụng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so-huynh-emm/3558884/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.