Dứt lời Tạ Chiến Quân kéo cô vào lòng, anh nhớ cô lắm, mấy ngày nay không gặp cô không thể nói chuyện nhiều với cô khiến anh nhớ đến phát điên. Tạ Chiến Quân tham lam hít lấy mùi thơm trên tóc cô, anh khẽ nói:
- Đừng như thế với anh có được không? Anh nhớ em lắm!
Đường An Hy khẽ đẩy anh ra:
- Anh đừng như vậy!
Tạ Chiến Quân lại kéo cô vào lòng ôm chặt hơn:
- Anh biết em suy nghĩ gì, anh không quan tâm đến những điều đó. Anh chỉ muốn ở bên cạnh em như thế này thôi.
Đường An Hy im lặng không trả lời, tim cô như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Tạ Chiến Quân nâng mặt cô lên, ánh mắt ôn nhu nhìn cô:
- Em yên tâm đợi anh xong chuyến công tác này em trả lời anh vẫn được. Còn chuyện dì Trần trở lại đây làm việc tạm thời em cứ ở lại đây, khi nào anh về anh sẽ sắp xếp cho dì Trần một công việc khác.
Đường An Hy e dè:
- Nhưng mà….như vậy không hay cho lắm, dù sau tôi cũng chỉ làm thay dì Trần một thời gian thôi. Bây giờ làm như vậy khác gì cướp việc của dì ấy!
Tạ Chiến Quân bật cười:
- Ngốc à! Nhà anh không thiếu việc cho dì ấy, hơn nữa dì tuổi cũng đã cao không thể cho dì ấy làm những công việc này mãi được. Sau khi anh về nhất định anh sẽ sắp xếp cho dì một công việc tốt hơn.
Sáng hôm sau Tạ Chiến Quân rời khỏi nhà từ sớm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so-huynh-emm/3558879/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.