Một gia đình có hai vợ chồng với một đứa con gái 13 tuổi rất đẹp gái, hiền lành và lương thiện. Một ngôi nhà nhỏ bé ở cuối làng gần bờ sông, ngày lễ hay ngày rằm chưa bao giờ quên dạy con gái đến cúng bái lễ chùa. Một gia đình nghèo mà quá lương thiện thì ông thầy sư cũng quá hâm mộ thương mến, xong những cuộc lễ bái thì ông vẫn gửi quà bánh về cho cô bé này. Trong làng thì cũng không tránh nổi đôi mắt khinh bỉ với cuộc sống nghèo khổ, họ trồng rau trồng hoa theo men bờ sông để sinh sống, không có ruộng nương giống người ta. Đời chẳng may thì ba của cô khụy xuống bệnh nặng, còn hai mẹ con lo lắng thuốc thang cho ba cũng không khỏi được, đi mượn tiền người trong làng cũng không có ai cho, chỉ được thêm nỗi buồn vì nhà nghèo, chỉ có một nơi là chùa thôi hai mẹ con tới được, ông thầy sư giúp tiền và kiếm thuốc cho, ông ngồi ngó hai mẹ với giọt nước mắt và nói:
- Số đã định, ngày mai con đừng quá buồn và đừng quá vui nghe, nhớ lời dạy nghe con.
Bé gái tên Vone với mẹ chắp tay lễ và trả lời: "Dạ."
Không lâu 2-3 ngày tới thì ba của cô đã chết, trong làng lớn như vậy cũng chẳng ai thăm viếng hay chia buồn, hai mẹ con không có cả tiền mua cây đóng hòm phải quấn bằng cái chiếu rách. Ông thầy cao tăng gọi hết sư và chú tiểu đi kiếm củi để thiêu táng cho xong, một gia đình nghèo mà không bao giờ quên bỏ xôi mỗi sáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so-gap-ma/225425/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.