- Cô nương, đêm khuya rồi, nên đi nghỉ sớm thôi.
Phấn Đại nhìn sắc trời đã muộn, lại thấyTrình Nhã Y ngẩn người nhìn áo choàng trên giá, không nhịn được nhắcnhở. Nhưng nói vài lần, Trình Nhã Y vẫn không phản ứng. Phấn Đại hơi thở dài, cất cao giọng:
- Cô nương, cô nương!
- Hả? A? Cái gì? – Trình Nhã Y giật nảy mình, ngơ ngác nhìn quanh.
- Cô nương, nên đi nghỉ thôi. – Phấn Đại thở dài nói.
Trình Nhã Y nhìn thoáng qua cửa sổ, mộtcành cây nhỏ khẽ rung rinh, ngoài trời tối đen như mực. Nàng thoáng chần chờ, nhìn Phấn Đại nói:
- Được rồi, ngươi đi nghỉ đi.
- Cô nương, để Phấn Đại thổi nến cho ngài.
- Không cần, ta sẽ nghỉ sau. – Trình Nhã Y lắc đầu. Không thay đổi được quyết định của nàng, Phấn Đại hơi mím môi, đóng cửa lui ra ngoài.
Trình Nhã Y ngồi bên ngọn nến, lại xuất thần.
Nói thật, tin đồn gì đó nàng cũng khôngtin. Tỉnh táo lại, nàng suy nghĩ đó chẳng qua chỉ là tin đồn thôi, chưanghe Kỷ Trà thừa nhận, nàng tuyệt đối sẽ không hết hi vọng. Huống hồthánh chỉ còn chưa hạ, nàng vẫn còn cơ hội.
Nhưng từ sâu dưới đáy lòng lại có mộtthanh âm nói với nàng, đừng tự lừa mình dối người nữa. Kém một đạo thánh chỉ, nhưng nếu hoàng thượng đã thừa nhận thì không chạy thoát được. KỷTrà sắp cưới người khác rồi…
Nàng biết hết thảy kiên cường đều chỉ làgiả tạo. Nếu hắn thực sự cưới người khác, có lẽ nàng sẽ không thể chịuđựng được. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-to-hong-noi-duyen/2325546/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.