Trong đời Triệu Thiên An có lẽ đây là lần thứ hai cô có thể đứng ở một lộng lẫy và tráng lệ như thế này. Đứng trước tòa biệt thự, trong lòng không khỏi dâng trào một nỗi niềm đầy chua xót. Mẹ ruột của cô là phu nhân ở nơi sang trọng này cơ mà, không những thế còn có cha dượng, những người anh em cùng mẹ khác cha nữa.... Nhưng sao lại có cảm giác xa lạ đến thế?
Lấy lại sự bình tĩnh ban đầu, Thiên An nắm chặt bàn tay ấm áp của Vương Tuấn Khải, dần tiến vào bữa tiệc.
Đúng như dự đoán, mọi ánh mắt đều đỏ dồn vào cô dò xét rồi quay sang nhau bàn tán. Vốn dĩ cuộc đời này như thế nào là do cô làm chủ, nên tại sao lại phải sống trên lời nói của kẻ khác? Đôi khi, sống là phải gạt bỏ đi những thứ không cần thiết. Vì chỉ có vậy mới khiến con người ta thanh thản mà hạnh phúc.
Hướng ánh mắt lên trung tâm của yến tiệc, bức tranh người mẹ xinh đẹp của cô được treo một cách đầy trang trọng. Phải rồi, bây giờ bà đang là phu nhân cao quý của Dịch Pháp, việc ngày càng trở nên quý phái, quyến rũ như thế này thì có gì là sai? Chỉ là, để đánh đổi lấy những thứ lung linh đầy sức hút ấy mà bà đã nhẫn tâm vứt bỏ đi gia đình của chính mình, chà đạp lên cái danh nghĩa tình mẫu tử với con gái ruột. Có đáng hay không?
Theo như thông tin nghe được, dạ tiệc này chính là lời khởi đầu cho quan hệ hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-tfboys-version/2411064/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.