🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mỗi ngày ta không ngừng nghĩ có thể trở về hay không.



Thực ra với ta mà nói, trở về hay không cũng vậy.



Cha mẹ ta là công chức nhà nước. Sinh ta ra thì vứt ta cho ông bà nuôi. Về thành phố được vài năm, ta không hề có tình cảm với họ. Bởi vì, họ vứt bỏ ta. Đến năm ta hơn 15 tuổi, ta mới biết ta có 1 cái đệ đệ kém ta có vài tuổi. Họ nuôi hắn, chứ không nuôi ta, bởi ta là nữ. Mà đệ đệ ta được nuông chiều cũng không ưa ta. Hắn nói ta quê mùa.



Ha, gia đình là thế sao?



Còn nhớ lần cuối ta thấy mặt cha mẹ, có lẽ cũng là nửa năm trước. Ta sống riêng. Đương  nhiên phần lớn tiền là họ cấp, còn lại là do ta tự lăn lộn mà kiếm. Ta làm phụ tá cho 1 lão lang y cũng khá nổi ở thành phố. Ít người biết là ta làm công việc này. Nguyên bản, lão là bằng hữu của ông ta. Chỉ tiếc, ông ta đi quá sớm. Ông ta đã từng viết thư giới thiệu để ta lên đây phụ tá. Hoàn hảo, lão cũng đồng ý.



Ta mỉm cười. Có khi cha mẹ ta còn chưa biết ta đây biến mất.



Chỉ là, hắn sẽ như thế nào đây?



Mạc Lương Đình… Ta hận tại sao ta thích huynh đến thế…



Nếu nói ở hiện đại có gì luyến tiếc, ta chỉ còn luyến tiếc mỗi hắn và vị bằng hữu duy nhất của ta, Lưu Tu.



Thời điểm ở quê, ta chơi với 1 lũ nhóc hàng xóm. Đáng tiếc con người thay đổi,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-ngan-nam/2379321/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Duyên Phận Ngàn Năm
Chương 9
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.