"Nếu anh phá hủy được rào chắn trong lòng em, em liền bám chặt anh cả đời, mặc kệ anh có đồng ý hay không!"
Trình Duệ mặc áo choàng tắm mỏng tanh, bình thường anh cũng không dùng tới cái áo choàng này. Một mình anh trong phòng, muốn thay quần áo chỉ việc quấn khăn tắm quanh hông là được, sau đó không mặc quần áo mà ngủ cũng không vấn đề. Tuy nhiên, hiện tại trong phòng anh lần đầu tiên xuất hiện một cô gái. Ừkm, có thể xem là người phụ nữ của anh.
Tướng ngủ của Lâm An Mỵ rất ngoan ngoãn, lại kín đáo. Mỗi lần ngủ cô đều đắp chăn lên người mới ngủ được, mỗi lần ngủ cô đều co người lại, cô phản ứng rất dữ dội với việc bị đánh thức, cô rất dễ cáu giận.
Thời gian qua, tuy nói là hai người bọn họ tìm hiểu lẫn nhau nhưng thật sự cũng không mấy gần gũi. Tuy rằng Lâm An Mỵ rất cố gắng mở lòng với anh nhưng vẫn còn một bức tường tâm lý khó phá vỡ của cô, cô sẽ không bị dao động bởi những lời nói dối ngọt ngào. Cô là một cô gái khá mẫn cảm, cô có thể nhận ra cảm xúc của người đối diện.
Bởi vì quá mẫn cảm, và có lẽ trong quá khứ xuất hiện bóng ma tâm lý.
Trình Duệ lau khô tóc, mắt không rời gương mặt nhỏ của cô. Gương mặt nhỏ như cháu gái nhỏ của anh, toàn thân cô trên dưới quá mức bé nhỏ so ra thì cô vẫn cao hơn một mét năm vài phân. Mặt mộc của cô có vẻ dễ nhìn hơn gương mặt trang điểm quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-kieu-ngao/51698/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.