Cô bước vào, chỉ thấy Thẩm Kỳ Lạc ngồi sẵn ở ghế, không thấy Thẩm Kỳ Ngọc đâu.
- Cháu cứ ngồi đi, ta không dám gài bẫy cháu đâu.
Ông lại cười, nhưng lần này Vũ Duyệt cảm thấy trong nụ cười đó có chút kiêng dè.
Vũ Duyệt cúi người xuống, lễ phép nói.
- Cháu không dám có ý nghĩ đó ạ
Thẩm Kỳ Lạc nhìn cô từ đầu đến cuối, không hề rời mắt.
- Con gái ta có chuyện muốn nói với cháu, không biết cháu có thể chịu lắng nghe nó không?
- Được ạ.
Vũ Duyệt ngồi xuống ghế, còn Thẩm lão gia đi lên trên lầu.
Thẩm Kỳ Lạc đứng dậy, rót cho Vũ Duyệt một tách trà.
- Cô uống đi rồi tôi nói
Vũ Duyệt không chút nghi ngờ đưa lên uống.
- Tôi biết chị tôi làm điều sai trái với cô, với bạn cô, tôi cũng đã biết cô là ai, hoàn toàn có thể làm điều gì cô muốn với chúng tôi, nhưng không biết liệu cô có thể nương tay hay không?
Vũ Duyệt trầm mặc không nói gì cả, chỉ nhẹ nhàng đặt tách trà xuống.
Điều tiếp theo khiến Vũ Duyệt không ngờ lại xảy ra ngay trước mắt cô.
- Dù sao thì người đó có sai trái gì đi nữa cũng là chị ruột của tôi, tôi chỉ có một người chị đó thôi...
Vũ Duyệt vội rời khỏi ghế đỡ Thẩm Kỳ Lạc đang hạ mình quỳ gối trước cô.
- Tôi không phải không biết cô ta là chị ruột của cậu. Tôi cũng biết trong chuyện này cậu hoàn toàn không có lỗi gì cả, cậu không cần phải hạ mình như thế này.
- Miễn là cô tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-da-dua-ta-den-ben-nhau/1781944/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.