Vũ Duyệt đi từ trên lầu xuống để cất chiếc cốc thì thấy cảnh đó, cô lo lắng chạy lại.
- Sao thế ạ? Dì thấy không khỏe chỗ nào sao?
Vũ Duyệt giúp dì Lâm cất chiếc ly lên bàn rồi ngồi trước mặt dì hỏi.
- Không có, chỉ là ta đang ngẫm nghĩ một vài chuyện thôi.
Bà xoa đầu cô rồi mỉm cười nói.
Hai ngày sau, kì thi cuối cùng cũng kết thúc trong niềm vui sướng của biết bao nhiêu học sinh, duy chỉ có một người đang buồn rầu vì chuyện khác.
- Nè, sao cậu ủ rũ thế? Không phải thi xong rồi, là rất vui sao?
- Tớ đang rầu chuyện khác cơ.
Vũ Duyệt nhìn điện thoại đã không biết là lần thứ mấy trong ngày, lần nào cũng không dám rời mắt khỏi.
- Anh ấy bảo chưa tìm được chuyến bay về đây, tớ nhớ anh ấy quá.
An Khiết không biết an ủi bạn mình thế nào chỉ có thể ôm Vũ Duyệt vào, vỗ vỗ lưng.
- Anh ta mà thấy cậu như thế này cũng không vui đâu. Nhất định anh ta cũng sẽ sớm về thôi mà.
Lãnh Thần nhìn hai người kia tâm sự mà đột nhiên thấy ganh tị với Vũ Duyệt.
- Nè nè, người cậu ôm đáng lẽ phải là tớ đó.
Lãnh Thần đùa vui kéo tay An Khiết ra.
- Cậu ghen cái gì chứ, đây là bạn tôi đó.
Vũ Duyệt với Lãnh Thần cứ như là đang tranh giành An Khiết vậy.
- Thôi thôi được rồi, bây giờ thi xong rồi, hay là chúng ta đi đâu ăn đi, dù sao cũng đến lúc quẩy rồi.
Đề nghị của An Khiết vang lên ít nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-da-dua-ta-den-ben-nhau/1781935/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.