Vũ Duyệt bắt điện thoại lên mà tâm còn chưa bình tĩnh lại.
Cô đi xuống phòng khách nghe điện thoại.
- Con nghe ạ.
- Con nhóc này, tự dưng đang yên đang lành lại chuyển tới nhà thằng nhóc đó làm gì vậy hả? Ở nhà không đối xử tốt với con sao?
Vũ Duyệt nghe tiếng la thất thanh của mẹ mình qua điện thoại thì suýt đánh rớt điện thoại rồi.
- Không phải là nhà không đối xử tốt với con. Dù sao thì bọn con cũng ở chung với nhau lâu rồi, nếu như mẹ muốn thì... con đành chuyển về vậy.
Vũ Duyệt nói như thế nhưng tâm thì không biết phải nghe theo ai cả. Dù sao sống với Lãnh Hàn thì cô có thể gặp anh nhiều hơn, tâm trạng cũng vui vẻ hơn.
Nhưng nếu mẹ cô phản đối chuyện này thì cũng không phải là không có lí do.
- Không phải chuyển về. Mẹ chỉ sợ thằng nhóc đó ăn hiếp con thôi.
Lời nói của bà làm cho Vũ Duyệt chỉ muốn mừng đến khóc thôi.
- Mẹ yên tâm, anh ấy không ăn hiếp được con đâu mà.
Vũ Duyệt rất tự tin về chuyện này, mà phần lớn lí do là anh rất cưng chiều cô.
- Thế thì tốt rồi.
- À mà mẹ, bao giờ thì mẹ có thể làm như lời con nói lúc trước?
Vũ Duyệt vừa cầm điện thoại vừa rảnh tay rót một ly nước uống.
- Nếu tình hình gấp gáp như thế này thì ngày mai mẹ sẽ tiến hành. Con bảo anh con chưa?
- Dạ rồi ạ. Khi nào mẹ đến thì anh ấy sẽ gọi người tới.
Vũ Duyệt trở về phòng, nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-da-dua-ta-den-ben-nhau/1781927/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.