- Công tắc mà cũng giấu kĩ như thế, làm màu thật mà.
Lãnh Thần tìm trong sân cỏ một công tắc bị ẩn ở dưới sân, mới liều mạng bấm thử vào.
Thời thế thay đổi rồi.
Lãnh Hàn cũng đã làm cách nào đó mà tiến vào được bên trong, còn cởi áo khoác ra trùm Vũ Duyệt lại.
- Em buông khẩu súng xuống đi, không cần phải xù lông như thế nữa.
Kỳ Ngọc của lúc nãy biến mất rồi, chỉ còn lại trạng thái sợ hãi
- Không... không...
An Khiết đã ngồi ở trong xe, mấy người kia thì lui xuống, trên sân rộng như thế chỉ còn lại có bốn người.
- Những lần gây sự trước không phải tôi không biết, nhưng do nể tình cô là con cháu của Thẩm Gia, nên mới bỏ qua. Còn lần này dường như đi quá trớn rồi.
- Nhưng em rõ ràng là có hôn ước với anh. Con nhỏ đó đáng để anh xem trọng như thế sao?!
- Phải. Hôn ước với tôi không là cái gì cả.
Khẩu súng đưa lên trán Kỳ Ngọc, Vũ Duyệt ậm ừ lên tiếng.
- Anh định giết cô ta thật đấy à?
- Em lương thiện quá rồi.
Thế nhưng chưa kịp bắn thì Kỳ Ngọc đã ngất mất rồi.
Vũ Duyệt chầm chậm tiến tới Lãnh Hàn.
- Tôi không muốn thấy anh giết người.
- Được, em muốn đều nghe theo.
Vũ Duyệt không muốn thấy máu me nữa.
Tít
Đoàng
Hai âm thanh vang lên cách nhau không mấy giây, đủ làm con người ta phải ngã xuống.
- Anh hai!!
Bóng người thanh niên vững chắc đổ xuống, máu cũng tuôn ra.
Anh giẫm trúng thứ gì đó.
Còn Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-da-dua-ta-den-ben-nhau/1781885/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.