"Sao giảng đường lại như biến thành cái chợ thế này??" Khuôn mặt Vũ Anh ỉu xìu, đầu tóc tả tơi vì dạ dày trống không. Cô nằm sập xuống bàn. Bên cạnh, Anh Đào vẫn chăm chú nhìn ngắm Sử Kiêu với đôi mắt gắn hai hình trái tim hồng thắm.
"Này! Nghe tớ nói chứ, Anh Đào??" Vũ Anh mặt xuống sắc chống cằm, nghe giảng cũng như không vì tiết học này chỉ để giao lưu, đành mệt mỏi đưa ánh mắt lơ đãng nhìn về phía cửa lớp. Như một phép lạ, ở cửa lớp bỗng xuất hiện một anh chàng đẹp trai!
Wow!
Anh có mái tóc vàng hơi dài, ôm sát khuôn mặt thanh tú có vẻ còn rất trẻ, có lẽ chỉ hơn cô một đến hai tuổi nhưng vẻ mặt đặc biệt dịu dàng và điềm tĩnh. Vũ Anh ôm mặt nín thở. Cô suýt chút nữa chảy máu mũi.
Hic, đúng là cực phẩm mà... Hình như anh ta đang gọi ai đó, sau khi đã xin phép thầy Cảnh Sinh ở ngoài cửa lớp.
"Minh Nam Tú, em muốn gọi Nam Dư Tú có chuyện gì vậy?" Thầy Cảnh Sinh từ tốn hỏi.
"À, Dư Tú cần phải theo em lên phòng hiệu trưởng..."
"Được! Thằng nhóc lại gây chuyện với thầy hiệu trưởng đúng không?" Thầy Cảnh Sinh quay sang Nam Tú, giọng vẫn thản nhiên "Hôm nay nó lại bày trò chọc phá thầy này!"
Dư Tú sau khi nhìn thấy Nam Tú liền kêu một tiếng "Anh!"
Ơ hả? Vũ Anh cùng cả lớp đều ngạc nhiên. Anh chàng điển trai trầm tĩnh ngoài cửa lớp với Dư Tú ngổ ngáo là anh em? Cũng đúng, cả hai đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/222315/chuong-2.html