Sau khi tên Izuna đưa Vũ Anh và cùng bọn Tử Thạch rút lui, Giang Mạn cùng cả đội còn tần ngần đứng đó.
Hơi ấm của cô còn lại đó trong khi bóng dáng ấy đã đi xa. Giang Mạn đưa tay lên môi, nhẹ nhàng mỉm cười xao xuyến, đôi mắt rủ xuống yên bình. Cô gái của anh thực sự vẫn còn yêu anh, điều này đã hiển hiện trên khuôn mặt bầu bĩnh nhỏ nhắn cùng nụ hôn nhu thuận cô đáp lại anh tuy có hơi bị động một chút.
Việc nhận ra cô gái kia là Vũ Anh, anh đã nghi từ lúc cô ấy nhảy ra cứu anh ở khu rừng Thảo Nguyên. Thực ra lúc đó chỉ mơ hồ nghi ngờ, vì kiếm pháp của cô vừa lạ vừa quen, nhưng lúc cô đột nhập vào phòng ngủ của anh, khi chạm vào làn da trên mặt anh, rồi còn định lén hôn anh thì anh gần như đã biết đó là cô.
Nhưng vẫn cần phải chắc chắn.
Thế rồi, trước khi đội Giang Mạn xuất phát, anh đã đặc biệt nói chuyện riêng với Anh Đào, nhờ Anh Đào diễn một màn kịch, rằng anh và cô hãy giả vờ thân mật một chút để làm một phép thử. Lúc đó, Anh Đào đoán ngay ra, thẳng thắn hỏi là để thử phản ứng của Vũ Anh đúng không, và cô ấy đã đồng ý.
Khi đấu với Izuna, Giang Mạn ngoài mặt vẫn tập trung chú ý tới trận đấu với hắn, một mặt lại lén quan sát, cảm nhận vị trí của Vũ Anh.
"Hừ, tên Tử Âm đang ở gần cô ấy sao?" Giang Mạn lập tức ném Kunai ra phía đằng ấy, tách hai người họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/1106568/chuong-82.html