Vút!
Lại một cây Kunai đi lạc! Vũ Anh mau chóng rời khỏi vị trí ẩn nấp của mình. Sau đó liền nhìn thấy Giang Mạn hình như đang thất thế.
Những tia sét lại nổi lên chớp tắt.
Không ổn! Thành Lôi và Tử Tầm đang dàn ra, Thành Lôi điều khiển một con rồng đất đằng sau cuốn chặt hai chân Giang Mạn còn Tử Tầm liên tục tạo những cơn bão tấn công Giang Mạn.
Giang Mạn bắt chéo hai tay phía trước mặt, hứng chịu từng đợt bão chứa những lưỡi dao sắc lịm cắt da cắt thịt quanh anh.
Tử Tầm chợt ngưng lại liền nói: "Chà! Ngươi là Tô Bình Giang Mạn đúng không? Ta đã từng nghe đến danh ngươi, nhiệm vụ nào có ngươi là nhiệm vụ đó toàn thắng. Vậy sao bây giờ lại yếu đến như vậy?"
Giang Mạn nheo một mắt trong gió bão, miệng dính chút máu tươi cười khẩy: "Còn chiêu thức nào nữa thì tung hết đi, ta vẫn còn chịu được..." sau đó liếc ánh mắt về phía ai đó.
"Nếu vậy ta sẽ không nương tay, có trách thì trách ngươi hữu danh vô thực, chàng trai ạ!" Tử Tầm nói, sau đó dụng thuật Phong Lưỡi Liềm để xuất ra một đòn chí mạng kết liễu anh.
Sấm sét trên trời ngày càng dữ dội, Vũ Anh nhanh trí phi cây Kunai trên tay xuống. Cây Kunai cắm trúng vào đầu con rồng đất đằng sau anh, liền sau đó, một đạo sấm sét giáng thẳng vào con rồng đất ấy, phá tan cơ thể của nó. Sau khi con rồng đất trói Giang Mạn biến mất, anh đã có thể thuận lợi tránh đòn của Tử Tầm, trong khi đó Thành Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/1106565/chuong-80.html