Ngôi trường đại học A mang một vẻ đẹp vừa hiện đại, vừa cổ kính với những dãy nhà sơn trắng thuần tuý, những ô cửa sổ sạch trong suốt, những dãy hành lang dài, cùng gần bốn trăm căn phòng học, phòng thí nghiệm và thư viện thoáng mát, sạch sẽ. Khuôn viên trường rộng rãi, mát mẻ, phía trước toà nhà trung tâm có một đài phun nước hoa lệ, được bao bọc xung quanh là những gốc đa già cỗi cùng vài hàng cây phượng lá đỏ, phất phơ trong gió.
Giang Mạn đang đứng chờ ai đó tại một gốc phượng vĩ già cỗi nhất có tuổi đời gần 50 năm, vẻ mặt anh tuỳ hứng, tay cầm điện thoại bấm bấm vào màn hình. Một lúc sau, từ đằng xa, có một cô gái vội vội vàng vàng chạy về phía anh.
Vũ Anh một tay chống gối thở hồng hộc, một tay đưa lên lau thật sạch mồ hôi vã ra dính trên trán:
"Giang Mạn, anh đợi em có lâu không?"
"Không lâu lắm" Mắt anh vẫn dán chặt vào màn hình chiếc điện thoại đời mới anh vừa mua cách đây một tuần, đã vậy sau đó còn thấy anh tức giận nhấn nhấn loạn xạ cả lên, rồi thiếu điều chỉ muốn vứt điện thoại đi chỗ khác.
"Giang Mạn?" Vũ Anh khó hiểu nhìn nhìn biểu hiện của anh nãy giờ, cô lại gần, ghé mắt nhìn vào "Ra là anh đang chơi Flappy Bird! Ồ! Trò này mới nổi lại nè!!"
"Ừ! Anh đang cày tới level điểm 841 mà mãi không vượt qua được..."
Cái gì?? 841 điểm??? Có đùa không đấy??? Vũ Anh mắt tròn mắt dẹt. Cô chơi trò này còn chưa được tới 100 điểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/1106555/chuong-70-2.html