"Mặc dù tớ chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng xem ra, cậu định giết tớ thật nhỉ, Sasuke?"
"Tớ nhắc lại một lần nữa, tớ sẽ giết cậu thật đấy!"
"Cậu điên thật rồi! Tớ sẽ cho cậu một trận, rồi dắt cậu về bằng được!"
...
"Cậu thật sự muốn giết tớ sao, Sasuke?"
...
"Không phải không có ý nghĩa, đối với tớ, cậu là người bạn thân nhất"
...
Bạn thân nhất...
"Thì ra em ở đây sao, Dư Tú?"
Giọng nói của thầy Cảnh Sinh vang lên cách đó không xa, trong tiếng rào rào của thác nước chảy xuống. Dư Tú im lặng quay lại. Hiếm khi nào thấy một Dư Tú sôi nổi, ồn ào lại trầm ngâm như vậy. Cậu đang ở đó, vắt cánh tay lên một chân ngồi trên đầu pho tượng đá của một trong hai vị Nhẫn giả huyền thoại. Con sông nối với thác nước chảy xiết, theo dòng nước đổ ập xuống, va vào những mỏm đá nhỏ giữa thác, hắt lên những tia nước nhỏ lấp lánh. Cảnh tượng thật yên bình, nhưng trong lòng cậu đang cuộn trào từng đợt sóng cảm xúc.
Không ngờ cảnh vật không thay đổi mấy so với thế giới Nhẫn giả quá khứ, không ngờ được rằng, người ta vẫn giữ nguyên địa danh này cho tới tận bây giờ. Thung Lũng Tận Cùng ư? Thật hoài niệm! Cảnh Sinh thầm nghĩ, lặng lẽ đi tới bên Dư Tú, nói:
"Em đã nhớ được đến đâu rồi?"
Dư Tú ngạc nhiên trả lời:
"Nhớ gì cơ, sensei (Thầy)?"
Dư Tú trầm ngâm "Cảnh vật này giống y như trong giấc mơ của em... Liệu có phải là điềm báo nào đó không?"
Ồ, ra là nhớ thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/1106528/chuong-51.html