Sau bữa tối, Giang Mạn thông báo rằng, nhiệm vụ hoãn lại cho tới sáng sớm mai. Dĩ nhiên tối hôm đó, Vũ Anh vẫn ngủ ở nhà mình như thường, còn Giang Mạn và Thẩm Phương về nhà anh cùng cả nhóm.
Thấy cô lặng lẽ đi về ngược đường với mọi người. Giang Mạn mới gọi cô lại:
"Hôm nay, cô ngủ lại nhà tôi đi".
Cô quay lại, khẽ từ chối:
"Không cần đâu, tôi về nhà mình ngủ cũng được".
"Không được".
"..." Vũ Anh thắc mắc quay sang nhìn anh. Anh chỉ thở dài:
"Đi một mình buổi tối rất nguy hiểm"
"..." Cô chỉ cụp mắt lẳng lặng nhìn đi chỗ khác.
"Hay nếu cô muốn, tôi đưa cô về".
"Tôi..." Vũ Anh quay sang nhìn anh, đôi mắt ngước lên nhăn mày.
Rồi lại cụp xuống:
"Làm như thế là không được, chị Thẩm Phương là bạn gái của anh!"
Rồi quay đi, phi thân về.
Có người thân thủ nhanh hơn chợt xuất hiện chắn ngang đường cô đi khiến cô suýt nữa mất đà lao vào người đó.
Cô khẽ lùi lại, người ta đã có người mình yêu, mình nên giữ khoảng cách thì hơn...
Anh bất lực:
"Cô đừng cứng đầu nữa! Về với tôi".
Lắc lắc đầu, cô đưa bốn ngón tay, mỗi hai ngón tay của hai bàn tay tạo thành hình chữ thập.
"Ảnh phân thân chi thuật!"
Vũ Anh tạo thêm hai bản sao của mình, rồi cả ba người cùng phi thân đi những hướng khác nhau, chạy khỏi Giang Mạn.
Đã có lần, Dư Tú dạy cô thuật này...
Ba "Vũ Anh" phi thân đi, chợt cảm thấy kì lạ vì chẳng có ai đuổi theo. Đi được một phần ba quãng đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/1106497/chuong-27.html