Thôi, lấy lại tinh thần viết tiếp...!
:'(
---------------------------------------------
Thời gian chậm chạp trôi qua từng phút, từng giây. Nam Tú và Cảnh Sinh ở ngoài ẩn nấp cách "Mê cung ma thuật" một đoạn đủ xa để theo dõi từ bên ngoài.
Bên trong "Mê cung ma thuật" có một đoạn đường được chiếu sáng nhờ mấy cột đèn đường phía ngoài khu công viên khi bóng đêm bao trùm thành phố. Vũ Anh, Dư Tú, Anh Đào và Sử Kiêu chia nhau ra nấp quanh đó. Giang Mạn và Thẩm Phương ẩn nấp gần hơn.
Cuộc giao dịch bắt đầu.
Vũ Anh ngạc nhiên nhận ra, một trong hai người đưa thuốc phiện cho người kia chính là người đàn ông đã có ý bóp cổ cô lần trước. Những vết sẹo trên cổ hắn chính là vết thương cô tạo ra khi chống cự lại.
Đang đứng suy nghĩ trên một cành cây gần đó, cô vô ý trượt chân.
"Soạt!"
"Ai?!" Người đàn ông đó chuẩn bị đưa vali chứa thuốc phiện bỗng dừng lại, cảnh giác nhìn xung quanh.
Thôi chết! Vũ Anh bịt mồm thầm nghĩ. Sau cú ngã trời giáng, cô tự trách bản thân mình bất cẩn. Nhưng sao cú ngã này không đau nhỉ?
Cô nhìn xuống...
...
"Má ơi! Là cậu à Sa Sử Kiêu??" Vũ Anh thốt lên khe khẽ.
Sử Kiêu bò dậy, tay đỡ lưng, mặt nhăn nhó "Đồ hậu đậu! Cậu nặng quá, làm gãy lưng tôi rồi!!"
"Hơ ơ, xin lỗi nhé, tớ không để ý..."
"AAAAA!"
Vũ Anh giật mình nhìn Dư Tú ngã xuống Sử Kiêu lần tiếp theo. Tiếng hét của Dư Tú và cú ngã làm cho hai cậu ấy ngã lăn ra khỏi bụi rậm khiến cả hai người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-o-kiep-thu-hai/1106488/chuong-18.html