5.
Lúc mẹ tôi mua xong bữa sáng quay về, tôi và Nhan Kiêu đã rửa mặt xong, quần áo chỉnh tề.
“Bạn trai của Hoa Hoa, cháu tên gì thế?” Mẹ tôi hài lòng quan sát Nhan Kiêu một lượt từ trên xuống dưới.
Tôi vội vàng lên tiếng giải thích: “Không…”
“Hỏi con à?” Mẹ tôi nhanh tay lẹ mắt, cầm một cái bánh tiêu bịt miệng tôi.
Tôi: “…”
“Chào dì, cháu tên Nhan Kiêu.” Nhan Kiêu khách sáo tự giới thiệu mình.
“Kiêu Kiêu à, vẫn chưa ăn sáng đúng không, nhân lúc còn nóng mau ăn đi, đậu hủ của chỗ này rất ngon.” Mẹ tôi đẩy chén đậu hủ tới trước mặt Nhan Kiêu.
“Cảm ơn dì.” Nhan Kiêu nhận lấy, cười rực rỡ ánh mặt trời.
Mẹ tôi cầm muỗng đưa cho Nhan Kiêu, hoà ái, thân thiện: “Kiêu Kiêu là người ở đâu, bao nhiêu tuổi, làm việc gì thế?”. ngôn tình hay
“Mẹ, hai người vừa mới gặp mặt, hỏi như vậy hợp sao?” Tôi không nhịn được.
Dáng vẻ tra xét sổ hộ khẩu này, câu tiếp theo có phải sẽ hỏi luôn phương thức liên lạc của bố mẹ người ta không?
Nhan Kiêu cười híp mắt, không hề khiến mẹ tôi mất mặt: “Dì, cháu là người bản xứ, hai mươi hai tuổi, năm nay học năm ba đại học, đang thực tập tại một tập đoàn.”
Tôi vững vàng bắt được trọng điểm “năm ba đại học” này, trong lòng đột nhiên có hơi lo lắng.
Năm thứ ba đại học đã đi xem bắt, bây giờ thị trường xem mắt cuốn như thế sao?
“Năm ba đại học đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-bat-kha-khang/2743494/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.