Mộc Trà vẫn không hề hay biết bản thân bị gã chồng hờ đang dở thói dê xồm. Cô mà biết chắc sẽ kiện tung cái khách sạn này lên cho coi.
Mặc quần áo ra ngoài, Mộc Trà giật mình thấy Khải Viễn đã dậy. Cả đêm ngồi cho cô ngủ chắc anh sẽ mỏi lắm nên đỡ anh nằm xuống mà người ta không hay biết gì cả. Sáng mở mắt nhìn mình như gấu Koala ôm cứng lấy chân anh, cái đầu còn gối lên đùi anh, thật là cái dáng ngủ không mê nổi. Cô có thói quen ôm ngủ ai ngờ nó lại bá đạo đến mức ôm chân anh như vậy bao giờ. Chắc chắn thảm cảnh ấy, Khải Viễn đã nhìn thấy rồi.
Thấy anh ngồi im bất động, cô lo lắng:
- Chân anh đau lắm hả?
- Không có
- Vậy có chuyện gì sao?
- Chúng ta có nên tân hôn sớm không?
Mộc Trà ném khăn đang lau tóc trùm lên mặt Khải Viễn:
- Anh điên à, tân hôn cái gì chứ?
Cô không nhìn biểu hiện khó coi trên mặt của anh mà đi sấy tóc. Khải Viến nuốt nước bọt cũng đến khó khăn, anh đã nhịn từ lâu nhưng năm lần bảy lượt bị cô quyến rũ. Bản thân cứ nhịn như này chắc sắp hỏng đến nơi rồi...
Ra khỏi nhà tắm, Khải Viễn chỉ quấn khăn tắm tập tễnh đi về phía Mộc Trà đang sấy tóc.
- Trà
- Vâng
Cô tắt máy sấy chờ anh nói nhưng người kia lại diễn cảnh im lặng.
- Anh làm sao?
- Cô ngủ cạnh đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-3-nang-con-van-vuong/2575550/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.