Chương trước
Chương sau
Cô không muốn anh nhìn vậy mà Khải Viễn lại nhấc chân cô ra mở rộng cúi người hôn xuống. Mộc Trà bắt đầu thở dốc, cố ngăn không cho anh thấy thực sự mình đã đến cao trào nhưng sự ngượng ngùng vẫn không hết. Tại sao anh lại dịu dàng với cô như vậy? Cô cảm nhận giữa họ cứ như là những đôi tình nhân yêu nhau say đắm.

Anh giữ chặt cô trong tay mình không cho từ chối. Anh còn nâng mông cô cao lên một chút cho mình thỏa sức khám phá khiến cho Mộc Trà bị kích thích. Như còn muốn kéo cho cô thoát khỏi sự ngượng ngập, muốn cô phải nghênh đón mình một cách tự nhiên nhất, anh còn kích thích nhiều hơn. Mộc Trà ngồi bật dậy khi tay anh còn hỗ trợ day nhẹ.

- A… Khải Viễn… tôi…

Cả người cô mềm nhũn hét lên khi đạt cao trào, hai tay chống lên giường ngửa cổ rên rỉ muốn rát cả họng. Một cô gái chưa từng biết yêu, sạch sẽ tinh khiết như sương mai khiến người đàn ông tham lam quyến luyến không muốn ngừng.

- Trà… em quyến rũ hơn những gì mình nghĩ.

Cô đã không còn biết mình có thể nghe thấy anh ta nói gì nữa. Cơ thể bây giờ như đèn treo trước gió, vừa hưng phấn, vừa cao trào lại hừng hực ham muốn.

- Khải Viễn… tôi khó chịu quá!

Anh cũng đã đạt cực điểm rồi không thể chờ lâu được nữa mà nhấc hai chân cô vòng lên quấn hông mình, điều chỉnh lại tư thế nhưng lại ngập ngừng chưa muốn vào. Anh cúi người hôn miết lên môi cô cất giọng dịu dàng:



- Sẽ đau một chút… em cố gắng chịu nhé!

Cô ngước mắt nhìn anh, cả hai cơ thể đều đang nóng như thiêu đốt áp vào nhau. Anh khẽ nhích hông nhưng lại không thể vào sâu khi cô không chịu hợp tác. Bàn tay anh đặt trên ngực xoa nắn, hơi thở trầm đục phả lên cổ cô thì thầm:

- Trà… cho tôi… em thả lỏng người đi… nào… ngoan… rất nhanh em sẽ thấy thích.

Trên cơ thể dầy kín những dấu hôn của Mộc Trà đã trở nên vô cùng nhạy cảm nên chỉ cần anh nhẹ chạm vào ngực là một mảng sung sướng ập đến tạo điều kiện thuận lợi cho Khải Viễn đi qua. Một cơn đau nhói, buốt nơi hạ thân, Mộc Trà như bừng tỉnh, bàn tay nắm trên bắp tay anh bóp mạnh, khuôn mặt nhăn nhó đáng thương nhưng hạ thân lại hút chặt làm cho ai kia nảy sinh ham muốn chiếm đoạt. Anh cảm nhận được dòng dịch nóng nơi hạ thân được hòa thêm màu đỏ chói lọi. Mộc Trà nhăn nhó nhưng tuyệt nhiên không kêu đau. Cô đúng là rất trách nhiệm, ngay cả khi ở trên giường. Anh cúi xuống hôn lên đôi mắt nhắm nghiền của cô, bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn trên ngực cất giọng:

- Trà… chịu đựng một chút sẽ hết đau…

- Anh nhanh đi…

- Là do em nói đấy nhé! Mở mắt nhìn tôi… nào, ngoan…

Anh nhặt những sợi tóc ướt dính trên mặt cô chờ đợi. Đôi mắt sáng biết cười nay nhuốm màu dục vọng hằn cả lên sự lo lắng, đau đớn khiến lòng anh bứt rứt mà buột miệng:

- Trà, xin lỗi em…

Mộc Trà nhoẻn miệng cười, đôi mắt biết cười reo vui nhưng lại ầng ậc nước.

- Đây là lần đầu tiên anh xin lỗi tôi đấy… hi vọng sẽ không có những lần sau nữa.

- Vì sao?

Khải Viễn chạm lên giọt nước vừa trào ra, anh hôn nhẹ lên môi cô một cái. Mộc Trà cười:

- Chỉ khi làm việc có lỗi mới phải xin lỗi mà tôi không muốn như vậy, vì vậy tôi không muốn bản thân bị đau như lúc này chẳng hạn.

Nụ hôn áp xuống nhẹ nhàng trên đầu môi dần dần trở nên cuồng nhiệt, Mộc Trà vòng cánh tay mềm mại bám lấy cổ anh, lời nói qua vành môi nhắc:

- Anh nói sẽ làm tôi sung sướng mà…

- Ừ, em phải làm quen nhiều lần, thăng hoa sẽ khiến em xinh đẹp hơn và tôi sẽ làm cho vòng 1 của em săn chắc hơn nữa.

- Không thèm…

Cô nghe tiếng anh cười, nhẹ cọ chóp mũi cô. Nụ hôn đã kích thích thêm khoái cảm khiến Mộc Trà co thắt mà phá vỡ đi sự kiên trì nơi Khải Viễn. Anh nhấc mình động thân khi thấy cô chủ động hòa nhịp, theo đó động tác cũng trở nên vội vàng. Mộc Trà chỉ còn chút căng trướng nhưng nương theo vận động của anh mà cảm giác đê mê xác thịt xâm chiếm nhanh chóng. Cô không chịu nổi khi bản thân quá sức thăng hoa:

- Khải Viễn… nhanh quá rồi…

Vậy mà ai kia còn trêu đùa:

- Em thấy nằm dưới đống tiền có thích không? Thiên đường trước mặt chưa?

Mộc Trà lắc đầu nguầy nguậy thì lại bị anh tận lực ra vào:

- Aa… Khải Viễn, anh chậm lại…

- Cảm giác của em?

Cô từ chối phát biểu cảm nghĩ vì anh đang muốn để cô phải thừa nhận bản thân thỏa mãn. Nếu như vậy anh sẽ đạt được mục đích là chuyện này sẽ không dừng lại. Cô là thỏ non không kinh nghiệm làm sao biết được hết những xúc cảm của thứ quan hệ xác thịt này mang lại. Vì không thừa nhận mình thỏa mãn nên anh xoay cô như chong chóng, tham lam mà yêu đương không ngừng. Càng lúc cô càng thấy mình bị kích thích khi tay anh kích thích trên ngực, nụ hôn vờn khắp trên lưng, hơi thở nóng hổi phả trên gáy, hai tay cô run rẩy mỗi lần đến cao trào mà không thể chống đỡ lực xâm chiếm mỗi lúc một cuồng dã, anh còn cố tình hôn thành tiếng trên da thịt cô… tốc độ chẳng giảm đi mà mỗi lúc một nhanh hơn. Cô thua rồi, tiếng ngâm vang rên rỉ mỗi lúc một lớn.

- Trà… em còn muốn chịu đựng sao?

- Khải Viễn… aaa… đừng… tôi chịu không nổi nữa.

- Tôi có làm em thỏa mãn không?

- Hic… có… có mà…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.