Mộc Trà xúc động rơi nước mắt, cô đứng dậy khỏi ghế đi về phía Mộc An:
- Chị, em ôm chị được không? Thế là từ giờ em sẽ không phải gồng mình lên cố gắng một mình nữa, cũng không sợ ai bắt nạt nữa…
Mộc An chủ động ôm lấy Mộc Trà, những tưởng bản thân chỉ có một mình, mẹ mất ba đi tù nhưng nay về nước lại nhận được ba mẹ ruột của mình, nhận được em gái khiến cô bất ngờ nhưng em gái đáng yêu quá thành ra cô lại thấy thân quen gần gũi ngay được.
- Từ giờ ai bắt nạt em thì hãy nói với chị nhé! Nhất định chị sẽ xử lí cho em.
- Chị gái em văn võ song toàn đấy, anh léng phéng là nhập viện ngay với cô ấy đấy.
Dương Tùng đế thêm vào. Anh cũng thấy mừng cho Mộc An, cô sẽ không cô đơn, kết hôn sẽ không chỉ có một mình nữa mà có ba mẹ ruột, có em gái chia vui cùng.
Suốt bữa ăn, Mộc An không ngừng hỏi thăm về mọi người trong gia đình. Cô đòi phải về thăm nhà ngay nhưng Mộc Trà kêu chị đợi đến cuối tuần cô nghỉ sẽ về cùng.
- Sao em giỏi thế Trà? Vất vả cho em quá rồi.
- Không vất vả ạ, em quen rồi mà.
Khải Viễn nghe vợ kể cho Mộc An nghe mà nhìn vợ không rời. Nếu như hai năm trước, anh quan tâm đến cô hơn chắc hẳn cô sẽ không vất vả đến như vậy? Bảo sao lần nào gặp, anh cũng thấy cô chạy như ma đuổi, lúc nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-3-nang-con-van-vuong/2575468/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.