Không có tiếng trả lời, cô nghĩ anh giận nhưng cũng không có ý định giải thích. Đàn ông luôn dùng mọi cách để chinh phục thứ họ muốn, đôi khi vì lòng kiêu hãnh, vì ham mê xác thịt… chỉ để thỏa mãn bản thân. Cô cũng muốn tin rằng anh thích mình, yêu đương là thật nhưng rồi lại gạt đi. Khải Viễn chắc hẳn chỉ là đang cảm thấy hứng thú nhất thời và vì cô không cho anh điều anh muốn nên sự theo đuổi, sự ưu tiên vẫn dành cho cô. Có lẽ khi An Chi trở về, cô sẽ nhận được đáp án cho thứ tình yêu anh đang nói với cô… đó là sự rung động thật lòng hay chỉ là sự ham mê nhất thời. Ngay từ lần đầu gặp mặt cho đến bây giờ, anh luôn muốn chinh phục cô như bản năng săn mồi của đàn ông… còn tình yêu ư… nó thật xa vời.
Cô định không tìm anh nữa mà quay vào phòng nhưng rồi không có anh thì cô cũng chẳng dám ngủ một mình ở một căn phòng lạ. Chân trần bước nhẹ nhàng trên nền đá soi bóng cả đôi chân thon thả. Vừa tìm cô vừa gọi:
- Khải Viễn, anh đâu rồi?
Đáp lại cô không gian hoàn toàn im ắng, sau bữa ăn cô có thấy nhân viên của khu nghỉ dưỡng đến không rõ họ làm gì? Sau đó thì anh cũng chẳng thấy đâu nữa…
- Khải Viễn, anh mà không xuất hiện là tôi về đấy… anh biết tôi không thể ở một mình rồi mà?..
- …
Vẫn không có tiếng đáp lại, cô tiến ra sau nhà, nơi có tiếng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-3-nang-con-van-vuong/2575456/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.