Quỳnh Thư kệ anh, tay cứ ôm chặt ghế không chịu buông, khẩn thiết cầu xin:
- Em xin thầy, việc này em không làm được đâu ạ... huhu... bố mẹ sẽ giết em đấy ạ.
- Em mà không xuống tôi bế em đấy.
- Thầy đừng tưởng em dễ bị dụ nhé! Thầy còn lâu mới dám bế em.
Thiên Vũ đau đầu vì sự trẻ trâu của Quỳnh Thư. Anh liền thả bài cuối cùng:
- Nếu em đi thì không phải đến nhà tôi làm giúp việc nữa mà vẫn được học, vẫn được điểm A.
Thông tin này đã lay động đến Quỳnh Thư thật nên cô buông tay chui ra khỏi xe:
- Thầy nói phải giữ lời đấy nhé!
- Nghĩa là em đồng ý rồi phải không?
- Vâng ạ, làm người yêu thì làm, có thật đâu mà sợ chứ?
- Nếu thật thì sao?
- Em chưa ngủ nên không gặp ác mộng ấy đâu.
Thiên Vũ thấy mắt mình giật liên hồi. Chẳng lẽ con bé này bị làm sao à? Nhiều người theo đuổi anh lắm, mong được anh để ý mà nó thì coi anh như một cơn ác mộng vậy. Nếu nó biết anh chính là cái vị hôn phu kia thì biểu hiện chắc đặc sắc lắm. Anh hắng giọng chìa tay ra:
- Diễn phải thật một chút, đổi xưng hô nữa.
- Em hay xem phim tình cảm nên biết diễn lắm
Gì chứ mấy cái này em làm tốt.
Nói rồi Quỳnh Thư liền nắm lấy tay anh hỏi:
- Thế này được chưa ạ?
- Được rồi, còn xưng hô nữa.
- Dạ, yên tâm em nhớ rồi thưa anh thầy khó tính.
- Đã anh lại còn thầy.
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603371/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.