Thanh Du giật mình khi thấy chú Quý đứng dựa đuôi xe hút thuốc. Có lẽ chú đã thấy cô đi xe máy với cái anh tốt bụng kia về. 
- Con đi có việc thôi ạ. Sao giờ này chú lại ở đây? 
- Điện thoại làm gì mà chú gọi bao nhiêu cuộc không nghe thấy hả? 
Tự dưng bị quát, Thanh Du giật cả mình liền mở túi lấy điện thoại. Hóa ra từ sáng ngủ dậy cô chưa bật lại chuông nên không biết chú gọi. Mà sao chú không ở cạnh cô bạn gái kênh kiệu kia đi còn đến đây quát tháo cô làm gì chứ? 
- Con tắt chuông nên không biết. Chú không đi hẹn hò sao còn ở đây? 
- Không phải việc của cháu, lần sau đi đâu thì để ý cái điện thoại nhớ chưa? 
Lại bị quát, Thanh Du ấm ức lắm. Sáng nay cô còn nhìn thấy chú dịu dàng với con rắn hoa kia lắm vậy mà lại quát cô như hát hay ấy. Cô nhìn chú giận dỗi: 
- Chú làm gì mà cứ cáu với con như vậy chứ? Con lớn rồi thì việc đi ra ngoài giao lưu bạn bè là bình thường cơ mà. Chú có bạn của chú, con cũng có bạn của con miễn là con không đi quá giới hạn, không yêu đương là được chứ gì? Từ bây giờ, chú không cần lo lắng cho con như vậy nữa đâu, chú dành thời gian cho bạn gái chú ấy. 
Thanh Du nói xong không thèm nhìn chú nữa mà nhằm hướng nhà đi tới. Nhưng chú đâu có để cô dễ dàng mà đi như vậy được. Ngay lập tức cả người cô bị vác lên vai đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603334/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.