Buổi sớm, dưới khuôn viên sân nhà, tiếng người nói rôm rả, họ đang tất bật thu dọn sạch sẽ tàn dư của bữa tiệc tối qua để lại.
- Du... dậy đi học con.
Tiếng mẹ Hường gõ cửa đánh thức Thanh Du, cô vẫn ngồi ngủ trong lòng chú. Có lẽ thức muộn nên dù ngồi thì cả hai vẫn ngủ ngon.
- Mẹ.. con dậy rồi.
Nghe tiếng Thanh Du nói, chú Quý cũng mở mắt dậy, vòng tay nới lỏng buông cô ra:
- Hôm qua cháu có ngủ mơ nữa không?
- Không ạ, con ngủ rất ngon. Sao chú không về phòng ngủ?
- Ngủ quên mất... dậy chuẩn bị đi chú đưa đi học.
Thanh Du vỗ vỗ mặt mình cho tỉnh táo. Mắt nhìn chiếc lắc tay lại cười thỏa mãn:
- Quà chú tặng siêu xịn... siêu đẹp.
- Thích chứ?
- Dạ, rất thích.
Thanh Du rời giường với tâm trạng thoải mái, nhìn chiếc lắc tay lại mỉm cười.
Vừa đến trường, Châu Giang chạy lại khoác tay Thanh Du lớn tiếng chào chú:
- Con chào chú
Thế Quý giơ tay chào tạm biệt hai đứa. Châu Giang chìa ra hộp kẹo bạc hà cho Thanh Du:
- Cho mày, ba tao mới đi công tác về.
Thanh Du nhón lấy, không khách khí cất vào cặp, vén tay áo lên khoe cái lắc với Châu Giang:
- Đẹp không?
- Ôi vãi... hàng mới nhất của BvLgari, tao vừa mới thấy ra mắt mà mày đã có rồi.
- Đắt không?
- Rất rất đắt, nó là bản giới hạn đấy, ai tặng mày mà hào phóng thế?
- Chú Quý đấy.
- Mày có ông chú chất lượng mỗi tội ế.
Hai đứa khoác tay nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603324/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.