Anh cứa lên mặt hắn một đường, lúc này hắn sợ quá mà tè cả ra quần, hai chân mềm nhũn xin tha:
- Tôi nói... tôi xin nói.
- Mày mở mồm ra nói với ai thì video này sẽ làm bằng chứng hạ bệ ai thì mày hiểu hơn ai hết.
Hắn gật đầu, tay quyệt lên vết rách ở mặt, máu nhuộm đỏ cả bàn tay. Thế Quý ung dung ngồi kê mông lên giường, vắt chéo hai chân bình thản quay lại lời kể của hắn. Nghe xong, anh muốn dốc cổ Thanh Du lại dạy dỗ cho một trận. Dám đi đến quán karaoke chơi, anh đã nhắc rất nhiều lần không chơi ở những nơi như vậy?
Chiếc váy của Thanh Du đã bị xé rách, anh quấn nguyên chăn bế đi còn không quên đạp thêm một cái vào mặt gã kia.
- Mẹ kiếp... dám động vào cháu ông sao... mày đúng là chán sống rồi.
Anh bê thẳng con bé xuống xe, ném mạnh vào ghế sau rồi lên xe rời đi. Anh đi rồi mà nhân viên nhà nghỉ vẫn còn rụng rời. Họ chạy lên trên kiểm tra, nhìn gã thanh niên bị đánh gãy tay, bên mặt chảy máu liền nhanh chóng gọi cấp cứu hộ.
Về đến nhà, Thế Quý mang con bé vào nhà tắm xả nước lạnh rồi ném vào. Anh xuống nhà gọi bác giúp việc dù đã là nửa đêm:
- Vâng cậu chủ
- Bác lên trên kia tắm rửa cho Thanh Du hộ cháu, tắm thật sạch, dùng thật nhiều sữa tắm vào.
- Con bé bị ngã ở đâu bẩn lắm hả cậu chủ?
- Rất bẩn, vô cùng bẩn, bác lên giúp cháu đi, quần áo cháu để trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603319/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.