Trong một cuộc thảo luật, nghi ngờ là chuyện không thể tránh khỏi nhưng đến mức độc bỏ qua sự thật sự thật trước mặt để loại bỏ trướng ngại là điều không thể chấp nhận được. Diệp Vô Ưu bình tĩnh phản bác lại lời nói của phó chủ tịch Trương.
“Sinh trong đau khổ, chết trong hạnh phúc. Đáng lẽ ra ông phải nghe qua câu này rồi. Tôi thừa nhận tôi muốn đuổi hai người đó ra khỏi Diệp thị. Nhưng, điều tôi nói là hoàn toàn chính xác.”
Chẳng hiểu sao Diệp Sở Sinh lại đột nhiên nổi giận, ông ta đứng bật dậy ném thật mạnh tài liệu trên tay mình xuống bàn tạo ra âm thanh rất to. Rồi chỉ tay vào mặt cô mà nói.
“Nha đầu chết tiệt! Cô muốn gây sự với tôi sao? Hay cô muốn phá hoại công ty. Chúng ta không nói việc công ty bây giờ. Vị trí này của cô không ngồi chắc được đâu. Tôi nói cho cô biết hội đồng quản trị có quyền loại bỏ cô.”
Rồi quay sang nói với các cổ đông.
“Bây giờ tôi đề xuất loại bỏ Diệp Vô Ưu ra khỏi tập đoàn Diệp thị”
Khi Diệp Sở Sinh đưa ra đề xuất miễn nhiệm Diệp Vô Ưu, trong lòng Diệp Nhiễm Y liền đắc ý cười nhìn cô. Cô ta muốn xem tiện nhân Diệp Vô Ưu làm sao để kiêu ngạo tiếp? Tập đoàn là của mẹ cô thì đã sao? Cô vẫn không có được.
Diệp Vô Ưu không để câu nói của Diệp Sở Sinh vào tai mà nhìn đồng hồ trên cổ tay của mình, lẩm bẩm nói.
“Đến giờ rồi.”
Đột nhiên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-minh-lo/3701439/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.