Người đàn ông mặc đồ công nhân liền thẳng thừng từ chối.
“Không cần! Tình hình của ông quan trọng hơn.”
Nói xong liền bước đi thật nhanh.
Diệp Vô Ưu sau một hồi nói chuyện với ông lão thì đã dìu ông về phòng bệnh của ông. Trên đường còn khuyên nhủ.
“Ông ơi! Ông đã lớn tuổi rồi! Ông phải chú ý sức khỏe của mình, đừng nên ra ngoài một mình.”
Ông lão được một cô gái nhỏ khuyên nhủ không hề tức giận, ngược lại còn cười rất vui vẻ, ngồi xuống giường cười hiều hậu nói với Diệp Vô Ưu.
“Được! Nghe theo cháu.”
Ông lão chỉ vừa mới ngồi xuống thì đột nhiên một người đàn ông xông vào, giọng có vẻ lo lắng vội vàng nói.
“Ông nội! Ông không sao chứ?”
Ông lão vừa nhìn thấy người đi vào liền mặt mày hớn hở nói.
“Lệ Hành! Đến đây để ông giới thiệu. Đây là Diệp Vô Ưu người đã cứu mạng ông.”
Rồi quay sang nhìn Diệp Vô Ưu thấy cô có chút lo lắng liền an ủi.
“Cháu đừng lo lắng! Đây là cháu nội của ông.”
Diệp Vô Ưu lần đầu tiên thấy có người đàn ông đẹp trai đến vậy dù đang mặc trên người bộ đồ công nhân cũng toát lên vẻ nam tính, hơn nữa với chiều cao khủng đó của anh cũng làm cô có chút bối rối. Nghe ông lão giới thiệu thì cô chỉ biết lúng túng gật đầu chào.
Người đàn ông kia nhìn thấy Diệp Vô Ưu ban đầu cũng khá ngạc nhiên nhưng lúc sau cũng rất tự nhiên đưa tay ra chào cô.
“Chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-minh-lo/3698893/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.