Tiếng hét lớn của Sở Du khiến Hoắc Dịch Thành bất chợt sững lại, ánh mắt tràn ngập sự tủi hờn,khóe mắt long lanh như có nước.
‘’6 năm trước anh một mực muốn tôi bỏ đứa bé, giam tôi ở trong phòng, ép tôi uống thuốc tránh thai. Như vậy là quá đủ rồi, bây giờ Thiếu Tần chỉ là con của một mình tôi, bất cứ ai cũng không thể mang thằng bé đi. Nếu anh nhất quyết dồn tôi vào đường cùng vậy thì tôi sẽ liều chết với anh.’’
Hoắc Dịch Thành chưa bao giờ thấy dáng vẻ hung thần của cô như lúc này, đúng là thời gian đã khiến cô bé nhỏ dại, ngây ngô thuở xưa trở nên quật cường đến thế. Rốt cuộc những năm qua cô đã phải chịu bao nhiêu tổn thương và khổ sở. Anh nhíu chặt đôi lông mày kiếm đen, khóe môi hơi run rẩy.
Sau cùng vẫn không nhịn được mà lùi lại vài bước, thở dài.
‘’Xin lỗi em, tất cả đều là lỗi của tôi. Đáng lẽ 6 năm trước tôi không nên đối xử với em như vậy. Nhưng tôi vẫn muốn chính miệng em nói ra…’’
Anh ngập ngừng do dự đôi chút rồi nói tiếp.
‘’Thiếu Tần có phải con tôi hay không?’’
Cơ thể Sở Du
run rẩy đến không thể kiềm chế, hốc mắt sớm đã ngấn nước, đôi môi hồng nhuận
mím chặt, mí mắt cụp xuống. Không biết bao lâu sau mới cất giọng kiên cường.
‘’Con ai thì còn quan trọng không? Hiện tại thằng bé chỉ là của một mình tôi, bất kì ai cũng
không liên quan. Mời anh về cho!’’
Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-lech-cha-nuoi-con-yeu-nguoi/3229668/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.