Một đêm bình lặng cứ thế trôi đi. Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Du bị tiếng gõ cửa làm cho thức giấc. Cô cố gắng mãi mới có thể rời khỏi cơ thể to lớn của Hoắc Dịch Thành, cánh tay rắn chắc ấy cả đêm ôm chặt lấy eo cô khiến cô không thể nhúc nhích nổi, hiện tại cả người đau ê ẩm. Sở Du gắng gượng rời khỏi giường, chỉnh lại bộ đồ đang mặc rồi ra mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra liền bắt gặp bóng dáng bé nhỏ, Sở Du chợt sững người. Cậu bé trước mặt cô không ai khác chính là Thiếu Tần, cậu dùng ánh mắt dò xét đánh giá mẹ mình một lười.
“Mami? Người cả đêm ở đây không về nhà sao?”
Sở đau hoàn toàn bối rối, gương mặt ửng đỏ vì xấu hổ, khua tay vội giải thích.
“À! À, mami… mami ơi lại cùng bạn ấy mà… con mau quay về đi.”
Đúng lúc này, Hoắc Dịch Thành cũng vừa hay tỉnh dậy, gương mặt có chút ngái ngủ tiến đến phía sau lưng cô. Cất giọng lãnh đạm xen chút bông đùa.
“Mami?? Đứa bé này?”
Giọng nói vang lên giống như sét đánh ngang tai, Sở Du hoàn toàn chấn động. Bao nhiêu năm cô giấu kín chuyện mình nuôi con của anh, Thiếu Tần vốn dĩ đã coi ba nó không còn trên cõi đời này nữa. Ngàn vạn lần không thể để hai cha con họ nhận ra nhau. Cô vội xoay người che đi cơ thể nhỏ bé phía sau, giọng lắp bắp.
“Không không… thằng bé… anh đừng để ý…”
“Mami, người đàn ông này ơi cùng mẹ đêm qua?” Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-lech-cha-nuoi-con-yeu-nguoi/3229665/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.