Sở Du khẽ giật mình, tiến lại phía Hoắc Dịch Thành, từ tốn ngồi xuống bên cạnh. Hoắc Dịch Thành nhìn dáng vẻ rụt rè hiếm thấy ở cô liền giọng dịu hơn.
"Không cần căng thẳng, lần đầu ra ngoài phải vui vẻ."
Ánh mắt long lanh quay lại nhìn anh, không còn bất kì lo lắng nào nữa.
"Có phải Anh Quốc rất đẹp đúng không ạ?" - Cô nói với giọng hào hứng.
"Đến đó chẳng phải con sẽ biết sao?"
Hoắc Dịch Thành bất chợt đẩy người cô vào lồng ngực của mình. Mắt tiếp tục nhìn tập tài liệu, ngữ khí dỗ dành.
"Nhắm mắt nghỉ một lúc, khi nào đến nơi ta sẽ gọi con dậy."
Lời nói của anh tựa như dòng nước ấm chảy qua trái tim cô. Sở Du nằm gọn trong vòng tay to lớn ấy, tham lam cảm thụ hết thảy mùi hương nam tính lan tỏa khắp người anh rồi dần dần chìm vào giấc ngủ. Không biết bao lâu sau, Hoắc Dịch Thành nhẹ nhàng đặt tư liệu sang một bên, đôi ngươi thâm thúy ngắm nhìn Sở Du an ổn say giấc trong lòng mình. Một khắc nào đấy ánh mắt chợt lé lên tia dục vọng. Gương mặt xinh đẹp động lòng người khiến anh không kìm được mà khẽ đưa tay vuốt ve, từng tất da thịt mịn màng thơm tho được anh từ từ cảm thụ. Trái tim như có một lực nào đó muốn thôi thúc anh biến cô thành của riêng mình, muốn đem lại tất cả những gì thuộc về cô giam cầm lại bên anh, không để bất kể ai có cơ hội chiếm lấy.
-----------------------
Chiếc máy bay khổng lồ hệt như con chim ưng xuyên qua bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-lech-cha-nuoi-con-yeu-nguoi/265615/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.