A La thấy họ mỗi người một câu, dường như chuyện nàng trở thành hoàng phi đã chắc như đinh đóng cột, nàng không nén nổi giận, hét lên: "Quy chế gì chứ! Hoàng lăng có gì đặc biệt? Thập tam lăng còn bị đạo tặc đào xới tìm báu vật, đó là quy định của hai người, không phải của ta!"
"Không cho phép nàng nói bừa! Nàng không làm hoàng phi chỉ có chết! Nàng hiểu không?". Lưu Giác sẵng giọng ngắt lời nàng. Nếu để cho A La nói bừa, nếu lời đồn ra ngoài nhất định có một đám người dâng tấu định nàng tội chết.
A La hốt hoảng, rên thầm. Đúng, đây là để cứu nàng, nhưng nàng phải trả giá bằng suốt quãng đời còn lại trong cung, sau đó suốt ngày tranh giành đấu đá chết đi sống lại với những bà vợ lớn bé của Tử Ly sao?
"A La, lấy ta khiến muội khó chịu như vậy sao? Trong lòng muội không có ta một chút nào ư?". Tử Ly buồn bã hỏi.
A La mềm lòng, mắt dấn nước: "Đại ca, huynh là đại ca của muội!".
Tử Ly đăm đăm nhìn nàng, mỗi lần thấy nàng như vậy, lòng chàng lại không nỡ. Nhưng, ý nghĩ không cam chịu lại dội lên, câu trả lời đến nhanh như vậy sao? Còn chưa đến một ngày, tâm tư của A La đã rõ ràng trước mắt. Chàng nhìn Lưu Giác đứng yên không nói.
Lòng Lưu Giác tan nát, Tử Ly nhìn chàng, chàng biết nói sao? An ủi A La trước mặt Tử Ly, khuyên nàng nhẫn nại, bảo nàng đợi chàng thu xếp xong xuôi sẽ đưa nàng đi trốn? Lưu Giác ngoảnh mặt đi, không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-ky-ngo/1262031/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.