"Ách, " đầu đau quá, thân mình cũng đauluôn, hơn nữa toàn thân như nhũn ra, một chút sức lực đều không có. Nàng khẻnhếch khóe miệng, trào phúng cười, xem ra, thân mình ta là càng ngày càng yếu.Mở mắt ra, màu hồng hoa trướng đập vào mắt, đỉnh trướng thêu một bức uyên ươnghí thủy đồ, phượng hoàng vu phi đồ, mẫu đơn giận phóng đồ. Sắc thái diễm lệ,sắc điệu chỉ một chữ, "tục" chứ còn gì nữa. Nàng nhìn chằm chằm đỉnh trướng,ánh mắt thu lại, bất quá, nàng nghĩ nơi này được bày trí như có tính toántrước, cũng coi như có một phần quý khí. Ánh mắt cũng không dừng lại, một đườngnhìn xuống, chỉ thấy cột giường chạm khắc tinh xảo, màu gỗ đen nhánh, phản xạlại ánh sáng lòe lòe tỏa ra. Trên người nàng mặc áo ngủ bằng gấm cũng là chấtliệu tốt nhất, mềm mại thoải mái. Xem ra, đây là một nhà không phú cũng quý,người ta như vậy, cũng sẽ không để ý đến lòng biết ơn của kẻ nhỏ bé như nàng,cứu nàng cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
Chính là, chủ nhân của phòng này cũng quá phục cổ ,không chỉ có trong phòng tất cả bài trí đều là thời cổ , ngay cả cửa sổ cũngbọc ô vuông giấy , hắn cũng không sợ ăn trộm chê hắn lỗi thời hay sao. Đangnghĩ tới đó, thì nghe chi nha một tiếng cửa mở, một cô gái thân mặc váy hồngnhạt đơn sơ đi đến, trong tay còn bưng một cái chậu bằng gỗ. Trên đầu cột haibúi tóc, dáng điệu ngoan ngoãn, cái mũi hồng hồng , có thể vừa mới khóc, cáimiệng nhỏ nhắn hơi hơi mím đôi môi tái nhợt ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/173850/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.